Những người này chắc hẳn là có mang theo đồ vật đặc biệt trên người, ít nhất là tất cả bọn họ đều có khí tức mơ hồ đến mức này. Cho nên bọn họ chắc chắn có thứ gì đó giống như lá bùa hộ mệnh trong người.
Trước sau tất cả có mười hai người lần lượt dùng khinh công lướt qua con sông nhỏ. Kế Duyên vừa uống rượu vừa nhìn bọn họ lặng yên không một tiếng động đi vào nội viện trang viên Vệ thị.
Khi Kế Duyên đang nhìn đám người này đi xa, hắn đã nghe được những âm thanh khác lạ. Hắn nhìn về trang viên Vệ thị phía trước, nơi đó có âm thanh quần áo xé gió, tựa hồ cũng có các võ giả khác đang triển khai khinh công.
Kế Duyên ngẩng đầu nhìn một chỗ nào đó trên bầu trời, hiển nhiên là hạc giấy và đám chữ nhỏ cũng đã chú ý tới động tĩnh bên này. Nhưng đối với loại chuyện vui vẻ này, ngay cả những đám chữ nhỏ luôn ồn ào cũng không hề phát ra âm thanh.
Người ở cả hai hướng đều là cao thủ võ lâm, ít nhất dưới góc nhìn của Kế Duyên thì kỹ thuật khinh công kia có thể xem là khá bắt mắt.
Nhóm người đầu tiên lướt qua sông tuy rằng làm việc lén lút, nhưng họ không che mặt, và hơn cả là quần áo của họ khá tối màu. Người dẫn đầu là một lão đầu với mái tóc hoa râm, khuôn mặt trông như da bọc xương. Những người tùy tùng bên cạnh ở nhiều độ tuổi khác nhau, hầu hết đều trông rất nghiêm túc.
Cuối cùng, mấy người đó dừng lại bên ngoài một khoảng sân từng là sảnh tiếp khách của Vệ gia. Một nửa trong số họ lập tức tản ra, chiếm cứ nhiều vị trí thuận lợi khác nhau để làm thành trạm gác ngầm. Hai người khác bước vào phòng tiếp khách đối diện, bắt đầu dọn dẹp sau khi đã kiểm tra kĩ lưỡng.
Cho đến nay mọi thứ vẫn trong dự liệu. Giờ phút này mấy người đứng ở giữa phòng đã thoải mái hơn một chút.
"Nghe đồn Vệ gia đã từng rất thịnh vượng ở Trung Hồ Đạo, nhưng bây giờ lại rơi vào kết quả tiêu điều như vậy."
ⓚyhuyen.com. Một người nhìn khung cảnh hoang tàn đổ nát xung quanh, cảnh tượng cằn cỗi và cỏ dại mọc um tùm, không khỏi thấp giọng thở dài. Dựa theo quy mô của những tòa nhà mà gã nhìn thấy, không khó để tưởng tượng được sự huy hoàng từng có của nơi này.
Ông lão đứng ở giữa cười lạnh, giơ tay tỉa chút tóc mai. Đốt ngón tay phải của lão rất dữ tợn, móng tay không ngắn mà giống như móng vuốt của một con đại bàng đáng sợ.
"Hừ, căn cứ theo tình báo, Vệ gia ở Trung Hồ Đạo này vốn là một thế gia có danh tiếng ở trong giới võ lâm Tổ Việt. Với bảo bối gia truyền, lại được Tiên nhân ưu ái, không biết sao bọn họ lại chỉ vì lợi ích trước mắt, cấu kết với yêu tà, dẫn đến cả nhà rơi vào tà ma chi đạo. Cuối cùng tự mang họa diệt môn, quả thật đáng tiếc."
"Đại nhân nói phải!" "Thiết đại nhân nói rất đúng."
Ông lão không nói gì thêm, nhìn vào sân nhỏ dẫn ra thành Lộc Bình, thấp giọng hỏi.
"Nhà họ Giang còn chưa tới sao?"
"Hồi bẩm Thiết đại nhân, chúng ta đã đến hơi sớm. Bọn họ có lẽ sẽ đến sớm thôi."
Quả nhiên, lời nói của gã thủ hạ vừa mới dứt, tiếng huýt sáo bí mật ở bên ngoài trạm gác đã truyền tới.
"Mọi người chú ý, có người đến!"
Sau khi lưu lại lời cảnh báo này, xa xa truyền lại tiếng kêu “xì xào”, đồng thời ở bên kia cũng có tiếng đáp lại không khác lắm, là một loại thanh âm giả làm tiếng cú đêm.
Một lát sau, năm người mặc y phục dạ hành và đeo mặt nạ che mặt lần lượt đi xuyên qua cánh cửa bước vào một mảnh sân rộng rãi.
Hầu hết những người đến trước đều nhìn lướt qua đám người vừa mới tiến vào. Phần lớn lực chú ý sẽ dừng lại ở một người trong số đó lâu hơn một chút. Không phải do bọn họ nhìn ra người này lợi hại như thế nào, hoặc nghĩ rằng gã ta là thủ lĩnh, mà do đây là người duy nhất không biết võ thuật, hoặc ít nhất là có võ công cực kỳ kém.
"Chúng ta đến chậm một chút, mong các vị rộng lòng tha thứ. Thế nhưng chư vị là ‘người đến từ phía nam’ sao?”
Mặc dù về cơ bản đã có thể xác nhận hơn phân nửa, nhưng người không biết võ công đang đứng ở giữa kia vẫn xác nhận lại bằng ám hiệu. Và khi nghe thấy điều này, ông lão trước đó thấp giọng trả lời.
ⓚyhuyen.com. "Chúng ta chỉ là những con nhạn hoang di cư về phía bắc mà thôi."
Mật mã đã khớp với nhau. Năm người đến sau lập tức xé miếng vải che mặt cùng nhau dưới sự dẫn dắt của nam tử đứng ở giữa, khom người hành lễ lão giả trước mặt.
"Giang Thông bái kiến đại nhân, không biết cao tính đại danh của đại nhân là gì, đang giữ chức vụ gì?"
Lão giả nhếch miệng cười.
"Lão phu họ Thiết tên Ôn, ta sẽ không nói chi tiết về chức vụ của mình, ta chỉ là một người làm trong công môn mà thôi. Còn ngươi, ngươi không biết võ công mà còn mới dám tới đây gặp mặt à?"
"À, ta cũng từng nghĩ đến việc luyện võ, nhưng tư chất ngu dốt, lại không thể chịu đựng đau khổ, vì vậy võ công của ta rất tầm thường, nhưng ta vẫn có thể hiểu một chút."
Ông lão cũng muốn tiếp tục nói chuyện, khẽ gật đầu rồi đưa tay mời mọi người vào phòng khách đã được dọn dẹp sơ qua lúc nãy.
"Xin mời, chúng ta hãy vào bên trong nói chuyện."
"Vâng, mời Thiết đại nhân!"
ⓚyhuyen.com. Sau khi mời qua mời lại, ngoại trừ bên ngoài có thêm hai người canh gác, những người ở bên ngoài cũng lần lượt bước vào phòng. Mặc dù nơi này đã bỏ hoang từ lâu, nhưng căn phòng này vẫn ở trong tình trạng tốt, nên cũng rất thích hợp để tiếp khách. Bất quá dù nơi đây là chốn hoang vắng cũng không tiện để đốt đèn đóm.
Hai nhóm người này là mật thám của Đại Trinh và cường hào Lộc Bình thành Giang thị. Chuyện bọn chúng móc nối với nhau đương nhiên cũng là vì song phương cùng có lợi.
Với thế cục hiện nay, một số người tinh mắt đã có thể nhìn thấy rất nhiều manh mối. Và những người như Giang gia vốn có quan hệ buôn lậu với Đại Trinh, sẽ biết nhiều chuyện hơn so với người bình thường.
Từ lâu, đã có một số thế lực ở Tổ Việt quốc biết đến việc trong quân đội của nước mình có rất nhiều yêu ma tà tính. Nhưng với xu hướng suy tàn rõ rành rành trước mắt mà quân đội Đại Trinh lại ngày càng trở nên mạnh mẽ, vậy mà chẳng có nhiều người biết về điều đó. Ít nhất là không có nhiều người biết rõ ràng như Giang gia, tình hình thực tế còn đáng sợ hơn rất nhiều so với sự hiểu biết của đại đa số mọi người.
Vốn dĩ sự thối nát của Tổ Việt quốc trong những năm vừa qua đã khiến mọi người từ tầng lớp thế gia nhà cao cửa rộng cho đến những lê dân bách tính bình thường đều cảm thấy không đồng tình. Với tình hình lúc này, tất nhiên Giang gia phải cân nhắc về tương lai phía trước. Vì vậy bọn họ quyết định lựa chọn sẽ trợ giúp Đại Trinh, đây cũng chính là điều mà Đại Trinh đang cần. Cả hai bên ăn ý với nhau và gặp mặt tối hôm nay.
Cuộc thảo luận kéo dài chưa đầy nửa giờ, cũng có khá nhiều chuyện để thương thảo. Những việc thiết yếu đều rất chi tiết dù không có để lại bất kỳ tài liệu bằng văn bản nào, rõ ràng bọ họ hết sức cẩn thận. Tổng quan mà nói, lần này góp phần nhanh chóng mở ra nền hòa bình chung.
Sau khi mọi chuyện xong xuôi, trong lòng Giang Thông cũng thấy có chút nhẹ nhõm. Những người đến từ Đại Trinh hòa đồng và nói chuyện có đạo lý hơn so với tưởng tượng. Bọn họ thật sự là những người có năng lực làm nên chuyện lớn.
Lúc này, Giang Thông cũng định hỏi một số vấn đề mà gã còn đang lưỡng lự lúc trước.
"Đúng rồi Thiết Đại Nhân, Giang mỗ mạo muội hỏi một câu, ngài có đang tu luyện Thiết Hình Công không?"
ⓚyhuyen.com. Ông lão ngồi ở bên cạnh duỗi ngón tay, gân cốt phát ra âm thanh "lạch cạch" giòn tan, mỉm cười nói.
"Đúng vậy, lão phu tu luyện chính là Thiết Hình Chiến Thiếp."
Giang Thông lộ ra chút hưng phấn, lập tức hỏi.
"Vậy đại nhân chắc hẳn có quen biết Thiết Mạc tiền bối đúng không?"
"Thiết Mạc?"
Ông lão nhíu mày, suy nghĩ cẩn thận rồi lắc đầu nói.
"Ta chưa từng nghe qua, có lẽ họ Thiết chỉ là trùng hợp thôi..."
"Là vậy sao...... Thiết Mạc tiền bối cũng là một người làm trong công môn đã cáo lão nghỉ hưu của Đại Trinh. Ngài ấy tu luyện Thiết Hình Công đến xuất thần nhập hóa. Lúc trước có yêu ma hóa hình thành cao nhân Vệ gia đều không đánh được mấy chiêu với ngài ấy.”
"Thiết Hình Công!?"
Ánh mắt lão giả lóe lên. Người mang họ Thiết không nhiều lắm nhưng cũng không phải chỉ có nhà bọn họ. Người tu luyện Thiết Hình Công ở công môn Đại Trinh cũng không hề ít. Nhưng nếu kết hợp cả hai yếu tố, hơn nữa còn tu luyện Thiết Hình Chiến Thiếp đến cảnh giới cực cao thì cơ bản chỉ có Thiết gia bọn họ.
"Thiết Hình Chiến Thiếp thành tựu rất cao ư?"
Giang Thông vội vàng gật đầu.
"Đúng vậy, thành tựu cực kỳ cao. Chuyện này cũng không phải do một người ngoài nghề như Giang mỗ nói đâu. Tất cả những người chứng kiến năm đó đều kết luận ngài ấy là Tiên Thiên cao thủ, hơn nữa trong trong hàng ngũ Tiên Thiên cũng là có một không hai .”
Ông lão sững sờ một lát, sau đó sắc mặt hơi thay đổi.
"Ngươi nói y đã tu luyện đến Tiên Thiên cảnh giới? Chuyện này là thật sao?"
Về mặt lý thuyết, Thiết Hình Chiến Thiếp có thể tu luyện đến Tiên Thiên cảnh giới, nhưng không có ai thực sự làm được chuyện này. Ngay cả tổ tiên của nhà họ Thiết sáng tạo ra Thiết Hình Chiến Thiếp cũng chưa từng bước chân vào Tiên Thiên. Cho nên lúc này, Thiết Ôn chấn động, ba phần kinh ngạc bảy phần không tin.
"Giang mỗ không dám khẳng định điều mình nói là đúng, nhưng ngay từ đầu đã có rất nhiều người đứng xem và hầu như tất cả mọi người đều kết luận như vậy!"
"Ngươi có quen biết y không?"
Ông lão tiến đến gần Giang Thông, vẻ mặt rất nghiêm túc. Giang Thông cũng không dám thất lễ, đương nhiên là ăn ngay nói thật.
"Không thể nói rằng ta quen biết, nhưng chúng ta đã từng uống chung trà tán gẫu, hàn huyên về rất nhiều thứ."
"Nhanh kể ta nghe!"
"Vâng......"
Giang Thông biết gì nói đấy, kể lại đầu đuôi góc ngọn chuyện gặp được Kế Duyên biến thành Thiết Mạc năm đó, trong đó bổ sung cực kỳ tường tận chi tiết, đặc biệt là trận đánh nhau ở võ đài. Nghe được như vậy, vẻ mặt Thiết Ôn cũng càng ngày càng kích động.
"Chẳng lẽ đó là một trong những lão tổ mất tích của Thiết gia sao?"
Hầu hết những người có thành tựu cao về Thiết Hình Công đều là người làm trong công môn ở Đại Trinh, đương nhiên bọn họ sẽ phải chấp hành đủ loại nhiệm vụ nguy hiểm, có rất nhiều người không rõ tung tích trong nhiều năm. Nhà họ Thiết đang hưng thịnh, đương nhiên Thiết Ôn không thể nhớ hết mọi người trong gia phả, huống chi đối phương rất có thể là trưởng bối của lão.
“Vị kia bao nhiêu tuổi thế? Tả kỹ một chút về tướng mạo đặc trưng đi.”
"Vãn bối không biết tuổi tác của ngài ấy, chỉ biết đó là một tiền bối có mái tóc hoa râm nhưng thoạt nhìn không hề có vẻ già nua. Ngài ấy từng nói mình đã rời khỏi quan trường nhiều năm rồi. À đúng rồi, tiền bối có một vết bớt trên mặt, che đi một nửa khuôn mặt."
"Vết bớt!"
Thiết Ôn bỗng đứng bật dậy. Lão đột nhiên nhớ tới một chuyện. Năm đó, gia chủ thần bí của Ngụy gia ở Kê Châu là một người giang hồ có danh xưng Tiếu Diện Hổ, đã từng nhiều lần tìm hiểu trong hệ thống công sai để tìm kiếm một vị cao thủ công môn thần bí có vết bớt trên mặt. Người đó còn nói nói rằng ông ta là ân nhân lớn của nhà họ Ngụy......
Thiết Ôn cũng đã biết chuyện này ngay từ đầu, nhưng theo như lão biết thì không thể tìm được một cao thủ bí ẩn như vậy trong hồ sơ và tài liệu lưu trữ. Bây giờ nghĩ lại, chỉ e rằng cao nhân kia từ lâu đã không còn trong hệ thống công môn nữa rồi.
Nhưng chuyện này đã xảy ra gần bốn mươi năm trước. Thiết Ôn vẫn còn nhớ lúc đó lão còn là một tiểu bối, nhưng bây giờ ký ức của lão lại khơi gợi ở một đất nước khác.
"Thiết đại nhân, ngài nghĩ tới điều gì vậy?"
Nghe thấy lời nói của Giang Thông, Thiết Ôn chậm rãi tỉnh táo lại, gật đầu nói.
"Ta nghĩ chắc hẳn là vị lão tổ nào đó của nhà họ Thiết chúng ta đã tu luyện Thiết Hình Chiến Thiếp đến cảnh giới chưa từng có. Lão tổ à, vì sao lão nhân ngài nhiều năm không trở về, nếu có thể nghênh đón ngài trở về thì...... Àiiii!"
Trong lúc ông lão đang thở dài, bên ngoài có người bước nhanh vào đại sảnh, sau khi hành lễ thì nhanh chóng báo cáo tình hình.
"Đại nhân, vừa rồi thuộc hạ phát hiện ở sâu trong trang viên bỏ hoang này hình như có động tĩnh. Sau khi đi điều tra, ta thấy một nơi khuất trong hậu viện có một gian phòng sáng đèn, bóng người trong đó tựa hồ rất náo nhiệt, như thể đang tổ chức một bữa tiệc."
"Hả?" "Có người?"
Thiết Ôn nhìn Giang Thông. Gã cũng đang lộ vẻ nghi hoặc, sau đó đột nhiên sững sờ, vội vàng trả lời.
"Những năm gần đây, nghe đồn trang viên Vệ thị này bị ma ám. Giang mỗ đã sớm điều tra rồi, nhưng cũng chỉ là lời nói vô căn cứ, chẳng lẽ thật sự có ma quỷ ở đây sao?"
Ở thế đạo này, trong mắt những người hiểu rõ tình hình, yêu ma quỷ quái không chỉ là truyền thuyết.
Mà lúc này, trên cây dương liễu bên bờ sông, Kế Duyên thiếu chút nữa bị sặc vì uống rượu. Hắn không hiểu sao mình lại có thêm một tử tôn gọi mình là lão tổ nữa.