Chương 1: Kuma - san nhận được trang bị

Bản cập nhật được mong chờ từ lâu cuối cùng đã tới. Trò chơi VRMMO đầu tiên của thế giới, dạng RPG giả tưởng. Với sự hiện diện của nhiều chủng tộc, cùng đa dạng hệ thống ngành nghề, kỹ năng khác nhau, đây là một trò chơi có lối chơi phong phú, rộng rãi đối với người chơi. Sau một năm trò chơi có mặt trên thị trường, một bản cập nhật lớn sẽ xuất hiện vào ngày hôm nay. Đã 3 năm trôi qua kể từ lúc tôi làm một Hikikomori, giờ đây tôi đã 15 tuổi rồi. Một năm trước tôi tình cờ bước chân vào trò chơi này. World Fantasy Online (Thế giới giả tưởng trực tuyến). Tuy là một trò chơi giả tưởng nhưng độ cảm nhận trong game lại rất chân thật. Tôi bắt đầu chơi luôn từ năm ngoái. Đó là một cuộc sống game thủ "cắm rễ" ở nhà, không đến trường.
⒦yhuyen Giấc ngủ ư ? Tôi vẫn ngủ đều đặn 8 tiếng/ngày đấy thôi. Chỉ là vì tôi buồn ngủ mà thôi. Đầu tiên là ngủ nghê, thứ hai là các món ăn ngon, thứ ba là chơi game. Trường học ư ? Làm như tôi phải đến cái chốn dành cho bọn ngu ngốc ấy. Trên đời này còn tồn tại một loại Giả kim thuật mang tên "Cổ phiếu" mà. Chỉ cần tôi gửi tiền vô là nó sẽ gia tăng một cách nhanh chóng ngay. Một trò chơi quá đơn giản. Nếu bạn bán thông tin ra ngoài, tiền sẽ còn tiếp tục tăng lên nhiều hơn nữa cơ. Ba mẹ tôi từng nói rằng trường học là nơi để kết bạn.
⒦yhuyen Nhưng bạn bè có ngon lành không ? Hai người đó từng rất ồn ào, nhưng sau khi đưa cho họ 100 triệu yên, họ đã im lặng ngay.5 Họ đã không về nhà lần nào nữa. Tôi đoán rằng chắc họ giờ đang đi chơi với số tiền "rủng rỉnh" đó trong tay đây. Một khi hết tiền, chắc chắn họ sẽ trở lại để xin thêm tiền từ tôi. Vì vậy mà tôi đã quyết định chuyển tới một căn hộ sang trọng trong vòng bí mật. Đây cũng là lời chia tay tới hai vị phụ huynh nhà tôi luôn. Tôi đã 15 tuổi rồi, tôi có tiền, và tôi còn có thể nấu ăn nữa. Thế nên nếu có sống một mình thì cũng chẳng có vấn đề gì cả.
⒦yhuyenTôi có thể giặt đồ mình ở tiệm giặt ủi nên chuyện đó cũng OK. Hôm nay tôi sẽ bắt đầu trò chơi với bản cập nhật đầu tiên lần đầu tiên. Việc bảo trì đã xong. Đợt bảo trì đã kết thúc mà không bị vướng chậm trễ tí nào cả. Tôi liền ấn vào game ngay lập tức. [Chào mừng quay lại, thưa Yuna-sama. Cô có muốn tôi giới thiệu về bản cập nhật mới này không?] Khi tôi vào trò chơi rồi, một người phụ nữ trong trang phục hầu gái liền tới hướng dẫn tôi ngay. Khi bạn mới lần đầu tiên tham gia trò chơi này, bạn có thể chọn một NPC hướng dẫn là nam hay nữ cũng được. Không do dự gì, tôi liền chọn một cô hầu xinh đẹp ngay. Quản gia đúng là tốt thật, nhưng tôi lại thích hầu gái hơn. [Không cần đâu. Cứ bắt đầu trò chơi ngay lập tức có thể đi.] [Tôi hiểu rồi. Vậy giờ chúng ta sẽ bắt đầu nâng cấp chiến dịch.] [Có cả điều đó nữa ư?] [Còn có quà tặng phẩm cho những người chơi đã tham gia tròn một năm nữa cơ.]
⒦yhuyen [Thật sao!] Nếu xét về thời gian chơi game, tôi sẽ không thua bất cứ ai cả. Tôi không phải là một Hikikomori chỉ để trưng. [Vậy thì, xin mời cô chọn vật phẩm yêu thích từ trong hộp quà tặng này.] Khi cô ấy nói thế, vô số những rương tuyệt phẩm lần lượt xuất hiện. Càng nhìn, tôi càng chỉ thấy rương kho báu, rương kho báu, rương kho báu trải dài mà thôi. Có vô số rương ở đây. [Chọn từ số này sao?] [Vâng ạ, xin cứ tự nhiên chọn rương mà cô cảm thấy thích.] Cô ấy nói là tự chọn, nhưng với số lượng rương báu như này ... Căn phòng trải dài bất tận với số lượng rương báu đếm không xuể được xếp trong đó. Dù có lo lắng thì cũng không giải quyết được vấn đề, thế nên tôi đơn giản là quyết định chọn ngay cái rương dưới chân của cô hầu gái ngay. Toàn bộ số hòm còn lại biến mất ngay khi tôi mở chiếc hộp báu trong tay mình. Có vẻ như tôi không còn khả năng lựa chọn lại nữa rồi. Ngay lúc tôi mở chiếc hộp báu ra ... [Cái quái gì thế này ~] ------------------ Tên trang bị: Set Gấu Tay phải - Găng tay Gấu Đen (Không thể chuyển giao) Tay trái - Găng tay Gấu Trắng (Không thể chuyển giao) Chân phải - Giày Gấu Đen (Không thể chuyển giao) Chân trái - Giày Gấu Trắng (Không thể chuyển giao) Trang phục Gấu Đen và Trắng (Có một phiên bản màu sắc ngược lại ở mặt trước và mặt sau. Không thể chuyển giao) ------------------ Tôi đã muốn mặc nó nhưng rồi dừng lại vì trông chúng tức cười quá. Tôi không thể mặc chúng dù là trong game được. Mặc dù là một Hikikomori không có bạn bè, tôi cũng không thể mặc một thứ đáng xấu hổ như thế này được. Kể cả việc chuyển giao nó đi là điều không thể, giờ tôi chỉ có thể bỏ nó vào trong túi vật phẩm để nó tự mục đi mà thôi. Mà thôi, giờ cứ kiểm tra hiệu ứng trang bị của chúng đã. ------------------ Găng tay Gấu Đen Một chiếc găng dùng cho Tấn công, sức tấn công sẽ tăng lên khi cấp độ nhân vật tăng lên. Găng tay Gấu Trắng Một chiếc găng dùng cho Phòng thủ, sức phòng thủ sẽ tăng lên khi cấp độ nhân vật tăng lên. Giày Gấu Đen, Giày Gấu Trắng Gia tăng tốc độ dựa vào cấp độ của người sử dụng. Người sử dụng nó sẽ không bị mệt mỏi sau một thời gian dài di chuyển. Trang phục Gấu Đen (Mặt ngoài) Tăng cường kháng hiệu ứng vật lý và kháng ma thuật dựa vào cấp độ của người sử dụng. Kháng nhiệt, chống lạnh. Trang phục Gấu Trắng (Mặt trong) Tự động hồi phục thể lực và ma lực khi bạn mặc nó. Lượng thể lực, ma lực hồi phục dựa vào cấp độ của người sử dụng. Kháng nhiệt, chống lạnh. ------------------ Đây là cái năng lực cheat gì vậy chứ. Nếu mặc nó vào thời điểm cấp độ này thì tôi sẽ trở thành kẻ bất bại ngay. Nhưng tôi không có gan mặc bộ cos này được. Nhưng như vậy thì sức mạnh của chúng sẽ bị lãng phí mất thôi. [Ư~n.] Nếu tôi cố chịu đựng xấu hổ thì tôi sẽ có sức mạnh được. Rắc rối rồi đây. [Yuna-sama, có chuyện gì không ổn sao ạ?] [Không có gì đâu.] Mà thôi, lúc này tôi sẽ không trang bị chúng đâu, để nghĩ lại về chúng vào dịp khác vậy. [Vậy bắt đầu trò chơi nào.] [Tôi xin lỗi, vẫn còn một bài khảo sát nữa ạ.] [Chuyện gì nữa đây, bất tiện quá đi.] [Tôi xin lỗi, nó là bài khảo sát chỉ dành cho người chơi lâu năm thôi ạ.] [Đành chịu vậy.] [Cảm ơn cô rất nhiều. Với cô, World Fantasy Online có vui hơn so với ngoài đời thực không?] [Dĩ nhiên là vui chứ. Thực tại nó chán òm à.] [Cô có một ai đó quan trọng ở thế giới thực không?] [Hừmm, tôi không có thứ gì như thế cả.] Cha mẹ đã phát cuồng vì tiền, và tôi thì không đi học nên tôi không có bạn bè nào hết cả. [Cô có bạn thân ở thế giới thực không?] [KHÔNG CÓ! Tại sao lại hỏi tôi những câu hỏi đó cơ chứ.] [Cô có điều gì quan trọng ở thế giới thực không?] Cô hầu NPC tiếp tục hỏi một tràng dài những câu hỏi mà không để tâm tới những lời nói ấy của tôi. [Chắc chỉ có tiền thôi~] ・・・・・・・・・・・ ・・・・・・・・・・ ・・・・・・・・・ ・・・・・・・・ ・・・・・・・ ・・・・・・ ・・・・・ ・・・・ ・・・ ・・ ・ Những câu hỏi vẫn tiếp tục. Rốt cuộc cô ta có bao nhiêu câu cần để hỏi kia chứ? [Cô có tin vào thần linh không?] [Tín ngưỡng ư? Dĩ nhiên là tôi không tin chúng rồi. Tôi chỉ tin vào năng lực của bản thân thôi.] [Câu hỏi cuối cùng, cô có nghĩ là bộ trang phục Gấu này dễ thương không?] [Có, nó dễ thương lắm. Tuy nhiên, tôi không nghĩ là tôi sẽ mặc nó đâu.] [Tôi hiểu rồi. Xin cảm ơn cô đã trả lời bảng khảo sát.] Căn phòng bỗng chốc trở nên sáng bừng lên. [Xin hãy tận hưởng chuyến đi của cô tới thế giới mới.]
Hãy tắt ads block nếu nội dung không được hiển thị