Trở về

Kỳ Huyễn

Tìm truyện
[Dịch] Nhã Tao (Lẳng Lơ Tao Nhã)

(Đang ra)

Đọc từ đầu

TTV [Dịch] Nhã Tao (Lẳng Lơ Tao Nhã)

Lịch sử | Truyện dịch

Tặc Đạo Tam Si

Cập nhật: 7 năm trước

Mới nhất: Chương 345: Kinh biến Tụ Bảo Môn (2)

254775 0 5.0/5 6 0

Báo lỗi Tải lại trang

Truyện lẵng lơ tao nhã của tác giả Tặc Đạo Tam Si một tác phẩm lịch sử quân sựđang được dịch và ra mắt các bạn đọc Việt Nam hiện truyện được 1480 người bầu chọn, tổng điểm 9,8 (điểm số cực cao),
thường xuyên nằm trong top bảng xếp hạng hàng tháng của qidian.com.
Truyện lẵng lơ tao nhã xoay quanh nhân vật chính Trương Nguyên, xuyên qua đến năm Vạn Lịch thứ bốn mươi, một lòng muốn sống cuộc sống nhàn nhã phong lưu nhưng không ngờ lại cứu nước. (Vạn Lịch: niên hiệu của Vua Thần Tông thời Minh, Trung Quốc, 1573-1620). Đây là một câu chuyện tràn ngập mâu thuẫn thú vị.

Giang Nam cuối thời Minh phồn hoa, nhã có "Thái Căn đàm"; tục có "Kim Bình Mai"; nhà sư buôn bán, danh kỹ lễ phật. (Thái Căn Đàm: sách bàn về gốc rễ đạo đức; Kim Bình Mai: thời xưa bị liệt vào "dâm thư"). Viên Hồng Đạo phẩm trà trồng hoa; Lý Trác Ngô cất rượu tham thiền liên tục đốt sách. Đổng Kỳ Xương thi họa song tuyệt, nhưng cuối cùng lại là ác bá thân hào nông thôn. Trương Tông Tử tuổi trẻ con nhà quyền quý, lúc về già lại mộng quay về Tây Hồ. Người thanh cao gặp người phong nhã; người lẳng lơ gặp người lẳng lơ. Đó là sự mâu thuẫn thú vị trong truyện: Lẳng lơ Tao nhã.

Lời của dịch giả:

Truyện Lẳng Lơ Tao Nhã là một bộ truyện hay, truyện kể về tài thơ văn xuất thần của một chàng trai khôi ngô tuấn tú có tên gọi là Trương Nguyên. Chàng đã vượt thời gian quay về quá khứ vào thời điểm cuối đời Minh. Hòa hồn vào một cậu bé ngơ ngác vừa tròn 15 tuổi. Với tài học và kiến thức của thời hiện đại, chàng mang trong mình khối kiến thức sâu rộng cùng tấm lòng nhân nghĩa tốt bụng. Dường như ai đã gặp chàng đều phải nể phục tài năng cao thâm và phẩm chất cao thượng của chàng.

Những màn khoa cử học tài thi phận, vốn chỉ được đọc trong sách vở, xem trên phim ảnh, giờ đây đã tái hiện thực tiễn trên người Trương Nguyên, trải qua nhiều vòng thi tuyển gắt gao, nào là thi huyện, thi hương... đối chọi với hàng trăm hàng ngàn thí sinh, thế mà chàng vẫn không ngừng đỗ đạt, công danh tấn tới.

Và mặc dù trong khoa cử có nhiều trò gian lận, như là mua chuộc quan lại, phe phái bè cánh trong triều ỷ thế hiếp người, nhưng Trương Nguyên đã bản lĩnh vượt qua tất cả, chàng từng bước đạt đươc công danh vang dội, tiến thẳng đến đỉnh cao vinh quang, lại tiến thêm bước thay đổi cục diện éo le của thời phong kiến tối tăm, chàng bênh vực kẻ yếu, giúp đỡ người nghèo, chống lại cường quyền, giành lấy chính nghĩa...

Trương Nguyên sẽ thể hiện bản lĩnh của mình như thế nào, trước khoa cử với hàng trăm ngàn thí sinh? Tài đánh cờ mồm của chàng có thật như lời đồn? Thơ văn của chàng có thật sự xuất chúng hơn người? Chàng sẽ phải làm sao để đối đầu với bọn tham quan ô lại, phường hào ác bá? Giữa tình yêu và chính nghĩa chàng sẽ chọn lựa ra sao?
Để biết được truyện sẽ diễn biến như thế nào, xin mời các bạn đón đọc Lẳng Lơ Tao Nhã.

Truyện lẵng lơ tao nhã của tác giả Tặc Đạo Tam Si một tác...

Giới thiệu chi tiết

Truyện lẵng lơ tao nhã của tác giả Tặc Đạo Tam Si một tác phẩm lịch sử quân sựđang được dịch và ra mắt các bạn đọc Việt Nam hiện truyện được 1480 người bầu chọn, tổng điểm 9,8 (điểm số cực cao),
thường xuyên nằm trong top bảng xếp hạng hàng tháng của qidian.com.
Truyện lẵng lơ tao nhã xoay quanh nhân vật chính Trương Nguyên, xuyên qua đến năm Vạn Lịch thứ bốn mươi, một lòng muốn sống cuộc sống nhàn nhã phong lưu nhưng không ngờ lại cứu nước. (Vạn Lịch: niên hiệu của Vua Thần Tông thời Minh, Trung Quốc, 1573-1620). Đây là một câu chuyện tràn ngập mâu thuẫn thú vị.

Giang Nam cuối thời Minh phồn hoa, nhã có "Thái Căn đàm"; tục có "Kim Bình Mai"; nhà sư buôn bán, danh kỹ lễ phật. (Thái Căn Đàm: sách bàn về gốc rễ đạo đức; Kim Bình Mai: thời xưa bị liệt vào "dâm thư"). Viên Hồng Đạo phẩm trà trồng hoa; Lý Trác Ngô cất rượu tham thiền liên tục đốt sách. Đổng Kỳ Xương thi họa song tuyệt, nhưng cuối cùng lại là ác bá thân hào nông thôn. Trương Tông Tử tuổi trẻ con nhà quyền quý, lúc về già lại mộng quay về Tây Hồ. Người thanh cao gặp người phong nhã; người lẳng lơ gặp người lẳng lơ. Đó là sự mâu thuẫn thú vị trong truyện: Lẳng lơ Tao nhã.

Lời của dịch giả:

Truyện Lẳng Lơ Tao Nhã là một bộ truyện hay, truyện kể về tài thơ văn xuất thần của một chàng trai khôi ngô tuấn tú có tên gọi là Trương Nguyên. Chàng đã vượt thời gian quay về quá khứ vào thời điểm cuối đời Minh. Hòa hồn vào một cậu bé ngơ ngác vừa tròn 15 tuổi. Với tài học và kiến thức của thời hiện đại, chàng mang trong mình khối kiến thức sâu rộng cùng tấm lòng nhân nghĩa tốt bụng. Dường như ai đã gặp chàng đều phải nể phục tài năng cao thâm và phẩm chất cao thượng của chàng.

Những màn khoa cử học tài thi phận, vốn chỉ được đọc trong sách vở, xem trên phim ảnh, giờ đây đã tái hiện thực tiễn trên người Trương Nguyên, trải qua nhiều vòng thi tuyển gắt gao, nào là thi huyện, thi hương... đối chọi với hàng trăm hàng ngàn thí sinh, thế mà chàng vẫn không ngừng đỗ đạt, công danh tấn tới.

Và mặc dù trong khoa cử có nhiều trò gian lận, như là mua chuộc quan lại, phe phái bè cánh trong triều ỷ thế hiếp người, nhưng Trương Nguyên đã bản lĩnh vượt qua tất cả, chàng từng bước đạt đươc công danh vang dội, tiến thẳng đến đỉnh cao vinh quang, lại tiến thêm bước thay đổi cục diện éo le của thời phong kiến tối tăm, chàng bênh vực kẻ yếu, giúp đỡ người nghèo, chống lại cường quyền, giành lấy chính nghĩa...

Trương Nguyên sẽ thể hiện bản lĩnh của mình như thế nào, trước khoa cử với hàng trăm ngàn thí sinh? Tài đánh cờ mồm của chàng có thật như lời đồn? Thơ văn của chàng có thật sự xuất chúng hơn người? Chàng sẽ phải làm sao để đối đầu với bọn tham quan ô lại, phường hào ác bá? Giữa tình yêu và chính nghĩa chàng sẽ chọn lựa ra sao?
Để biết được truyện sẽ diễn biến như thế nào, xin mời các bạn đón đọc Lẳng Lơ Tao Nhã.

Tên gốc :

雅骚

Danh sách chương

Mới nhất 1-243 244-345
  • Chương 345: Kinh biến Tụ Bảo Môn (2)
  • Chương 344: Kinh biến Tụ Bảo Môn (1.
  • Chương 343: Đem đi xa.
  • Chương 342: Tâm tình nơi hậu hoa viên
  • Chương 341: Tô Mạc Già.
  • Chương 340: Cha và con .
  • Chương 339: Giải Nguyên Đệ.
  • Chương 338: Tiên trong nước.
  • Chương 337: Bệnh của Đạm Nhiên .
  • Chương 336: Long Sơn và Đào Am
  • Chương 1: nại hà thiên
  • Chương 2: câu cá
  • Chương 3: cờ bịt mắt
  • Chương 4: thỏ đình
  • Chương 5: danh môn xinh đẹp
  • Chương 6: Sự nông cạn trên trang sách
  • Chương 7: Ban ngày đọc sách cấm
  • Chương 8: Túc tuệ
  • Chương 9: Trồng cây và đường tắt
  • Chương 10: Một cây lê đè cây hải đường
  • Chương 11: Trúc Đình, đánh cờ mồm, ngắm mưa
  • Chương 12: Lão thần đồng cùng thời gian trôi đến bạc đầu
  • Chương 13: Thục đạo nan
  • Chương 14: Thỏ con, hãy đợi đấy
  • Chương 43: Con rận trong chiếc áo choàng tráng lệ
  • Chương 44: Thiên thứ nhất của Bát cổ
  • Chương 45: Ta là tiếc nhân tài đó
  • Chương 46: Đọc thuộc ba trăm bài thơ Đường
  • Chương 47: Ăn nói mạnh miệng, bề trên kinh hãi
  • Chương 48: chó mèo không đi chung đường
  • Chương 49: chân nhân nhận chủ
  • Chương 50: làm theo ý mình
  • Chương 51: nguôi giận
  • Chương 52: thực lực
  • Chương 53: e sợ
  • Chương 54: gặp nhau ở hậu viện
  • Chương 55: tuyết tinh
  • Chương 56: ngắm hoa giữa hồ
  • Chương 57: lớn lên trong phút chốc
  • Chương 58: mưa rơi đúng lúc
  • Chương 59: ấp áp
  • Chương 60: áp sát tần công
  • Chương 61: đạm nhiên rối lòng
  • Chương 62: trương giới tử
  • Chương 63: đỗ lễ nương
  • Chương 64: hiệu sách diêu ký
  • Chương 65: kế kiêu binh
  • Chương 66: xem la ăn cỏ
  • Chương 67: mục gia có cô
  • Chương 68: thuần la
  • Chương 69: đệ tử tại gia
  • Chương 70: cao thủ tình trường
  • Chương 71: nước tới chân mới nhảy
  • Chương 72: anh tư tiểu thư
  • Chương 73: trên cầu việt vương
  • Chương 74: vừa ra khỏi cửa liền gặp lại
  • Chương 75: gót sen sáu tấc
  • Chương 76: trời sinh nhân tài
  • Chương 81: châm ngôn
  • Chương 82: ánh trăng
  • Chương 83: ánh trăng
  • Chương 84: hòa thượng
  • Chương 85: người kể chuyện
  • Chương 86: niềm vui
  • Chương 88: trò hay mở màn
  • Chương 89: pháp nhãn của đạm nhiên
  • Chương 90: người thông thái
  • Chương 91: phu nhân không bằng chim
  • Chương 92: sinh mạng hữu hạn
  • Chương 93: đại tông sư
  • Chương 94: bắt trộm giữa phố
  • Chương 95: hai sinh đồ vô tích sự
  • Chương 96: ước hẹn hoa cúc
  • Chương 97: Bụng no nhớ mỹ nhân
  • Chương 114: Các vị chư sinh đều hổ thẹn
  • Chương 115: Gia phụ Đổng Kỳ Xương
  • Chương 116: Bây giờ không đánh thì đợi lúc nào nữa
  • Chương 117: Tùy cơ ứng biến
  • Chương 118: Hạng người nào gây nghiệt nhất?
  • Chương 119: Mễ Phất Vân Sơn
  • Chương 148: Hiệp kỹ
  • Chương 149: Côn bàn long dưới váy.
  • Chương 150: Xảo ngôn luận thiên lý.
  • Chương 151: Họa từ trong nhà.
  • Chương 152: Thế sự ẩn chứa học vấn.
  • Chương 153: Con thơ che chở cho mẹ.
  • Chương 163: Hoa sen ban đầu giống như hoa người
  • Chương 164: Như quỷ như trộm
  • Chương 165: Giấy vàng dưới đáy nghiên mực
  • Chương 166: Thể Bát cổ sáo mòn
  • Chương 167: Câu hỏi khó của tỷ tỷ
  • Chương 168: Đóa sen dưới gốc cây đào
  • Chương 188: Đời người có một tri kỷ là đủ
  • Chương 189: Luận đạo ở Nam Viên
  • Chương 190: Trung dung* của tiểu nhân
  • Chương 191: Tỳ nữ tự vả miệng hai mươi cái
  • Chương 192: Giận con không biết tranh giành
  • Chương 193: Mạnh vì gạo, bạo vì tiền
  • Chương 210: Thừa thắng đuổi giặc tàn
  • Chương 211: Không thể mua danh học bá vương
  • Chương 212: Ta có diệu kế giá ngàn vàng
  • Chương 213: Thần tài Phạm Lãi là thầy ta
  • Chương 214: Thuật phòng the của ẩn sĩ tà tăng
  • Chương 215: Bao cỏ
  • Chương 216: Điên cuồng
  • Chương 239: Nữ lang cười như Vương Sư Muội.
  • Chương 240: Nơi đó có ta
  • Chương 241: Gặp bạn cũ.
  • Chương 242: Sen Tịnh đế.
  • Chương 243: Vẻ đẹp của ánh bình minh.
Quay lại ds
  • Chương 244: Khó cầu một đêm vui
  • Chương 312: Muốn gửi thư cho người tôi yêu
  • Chương 313: Tường Đầu Mã Thượng
  • Chương 314: Động phòng hoa chúc
  • Chương 315: Cầu độc mộc (1).
  • Chương 316: Cầu độc mộc (2).
  • Chương 317: Đồ vật yêu thích.
  • Chương 319: Cuộc sống nở rộ
  • Chương 320: Hủy hoại và danh dự .
  • Chương 321: Lên đường.
  • Chương 322: Người làm rối lòng ta.
  • Chương 323: Nhất kiếm tây lai, thiên nhai củng liệt
  • Chương 324: Nghi quan bản phòng.
  • Chương 334: Ngươi lừa ta gạt.
  • Chương 335: Mất mặt
  • Chương 336: Long Sơn và Đào Am
  • Chương 337: Bệnh của Đạm Nhiên .
  • Chương 338: Tiên trong nước.
  • Chương 339: Giải Nguyên Đệ.
  • Chương 340: Cha và con .
  • Chương 341: Tô Mạc Già.
  • Chương 342: Tâm tình nơi hậu hoa viên
  • Chương 343: Đem đi xa.
  • Chương 344: Kinh biến Tụ Bảo Môn (1.
  • Chương 345: Kinh biến Tụ Bảo Môn (2)
Quay lại ds
  • Dịch Qidian tự động
  • Truyện CV tự động
  • Đọc truyện ngôn tình
  • Ngôn tình tự động

DMCA.com Protection Status

Copyright © 2019 - 2025 Kỳ Huyễn

  • Trang chủ
  • Cài đặt ứng dụng
  • Truyện theo dõi
  • Chương chưa xem
  • Chương đánh dấu
  • Truyện đang đọc
  • Tìm truyện
  • Đọc sau
  • Đăng nhập
  • Liên hệ
  • Đóng