Trở về

Kỳ Huyễn

Tìm truyện
Hiệp Hành Thiên Hạ

(Đang ra)

Đọc từ đầu

BNS Hiệp Hành Thiên Hạ

Võng du | Huyền huyễn | Võ hiệp | Lịch sử | Cổ đại | Truyện dịch

zhttty

Cập nhật: 4 năm trước

Mới nhất: Chương 8: Q3 - Chương 8: Thông đạo dưới mặt đất

23 0 1 0

Báo lỗi Tải lại trang

Học viện Dị giới Hệ thống Môn phái Cổ đại Hiện đại

Lời giới thiệu (Nhất Phong):

Võ hiệp chưa từng chết đi. "Hiệp" vẫn luôn tồn tại trong lòng chúng ta. "Hiệp" không nhất thiết phải ở thời đại phong kiến, thậm chí không nhất thiết phải có môn phái - phải có giang hồ. "Hiệp" thật ra chính là giấc mơ, là hoài bão trong lòng mỗi người, gặp chuyện bất bình - rút đao tương trợ, là giấc mơ về Thập niên nhất kiếm...

Phần khởi đầu của quyển sách này có tên là Thập niên nhất kiếm, câu chuyện bắt đầu ở một trường đại học có tên là Nhất Kiếm...

Giới thiệu của tác giả:

Viết quyển sách này ta đã sớm đoán trước, chắc chắn sẽ có rất nhiều người cho rằng đây không phải là tiểu thuyết võ hiệp, đây là dị giới, là huyền huyễn, đây là giả tưởng, thậm chí cũng có người xem là khoa học viễn tưởng, không ai nghĩ nó là võ hiệp.

Như vậy, ta muốn hỏi, thế nào mới được gọi là võ hiệp?

Cổ đại? Xã hội phong kiến? Môn phái? Giang hồ? Đao và kiếm? Tuyệt thế võ công? Âm mưu hiểm ác trong giang hồ? Tuyệt thế cao thủ? Hay là võ thuật truyền thống? Miêu tả các lưu phái võ công cổ xưa ở xã hội hiện đại?

Có lẽ là vậy, nhưng điều ta muốn nói ở đây là, những thứ này cũng chỉ là một phần của võ hiệp, hay nói cách khác, một phần của võ hiệp bao gồm những thứ này.

Như vậy, thế nào mới được gọi là võ hiệp?

Ta cho rằng, võ hiệp chia làm 2 phần, một phần là "võ", một phần là "hiệp".

Phải có võ thuật vượt qua võ thuật ở thế giới thường, thậm chí sử dụng võ thuật ở thế giới bình thường cũng được nhưng phải mạnh mẽ, mạnh hơn ngươi, hơn ta, hơn hắn, hơn cả đoàn người, bỏ xa chúng ta... đó là điều nhất định. Ngươi không thể nói những tên côn đồ đánh nhau ngoài đường, xã hội đen... là "võ" trong võ hiệp được. Tạm không nói tới "hiệp", ngươi cảm thấy cầm dao chém người là "võ" trong võ hiệp ư?

Nãy giờ chỉ đề cập tới "võ", nhưng phần quan trọng nhất trong võ hiệp chính là "hiệp", giờ sẽ bàn tới "hiệp".

Thế nào là "hiệp"?

Cá nhân ta cho rằng, cái gọi là "hiệp" thật ra chính là một loại tinh thần!

Truy cầu tự do chính là "hiệp", truy cầu nhân nghĩa chính là "hiệp", truy cầu công lý chính là "hiệp", người một lòng vì nước vì dân chính là "hiệp". Truy cầu sự hoàn mỹ như Tây Môn Xuy Tuyết truy cầu kiếm đạo hoàn mỹ, ta cho rằng đó cũng là một loại "hiệp". Còn nữa, truy cầu ẩn thế tiêu dao cũng là "hiệp". Truy cầu Tiếu ngạo giang hồ cũng là "hiệp", thậm chí như Tửu Kiếm Tiên trong Tiên Kiếm dạo chơi nhân gian cũng là "hiệp".

"Hiệp" là gì?

"Hiệp" là một loại tinh thần, đối mặt với bản tâm của mình, không bị thế gian trói buộc, chính là loại tinh thần Nhất nộ bạt kiếm - Lưu huyết ngũ bộ, là loại tinh thần Tráng sĩ một đi không trở về. Là Chu Hợi, là Hầu Doanh (1), là Thập bộ sát nhất nhân - Thiên lý bất lưu hành, là Tam bôi thổ nhiên nặc - Ngũ nhạc đảo vi khinh (2). Đúng vậy, những thứ này đều là "hiệp".

Cho nên ta muốn nói, "hiệp" vì sao nhất định phải ở xã hội phong kiến? Vì sao phải ở thời cổ đại? Tại sao không thể ở dị giới? Hà tất phải có môn phái? Cần gì phải có giang hồ?

Nếu nhất định phải có những thứ đó, như vậy con đường võ hiệp càng đi sẽ càng khó khăn, càng chạy càng thụt lùi, bởi vì đến một ngày nào đó, những gì có thể viết, nên viết, muốn viết... đã viết ra hết rồi. Còn lại chỉ là triều đại nào đó liên miên bất tận, một môn phái, một gia tộc, những người khác đánh nhau mà thôi, mọi người có muốn xem nữa không?

Hành hiệp thiên hạ có phải võ hiệp hay không? Có viết về "hiệp" hay không? Có phải là một loại tiểu thuyết mới hay không? Dĩ nhiên không phải là sáng tạo một trường phái mới, điểm này ta muốn nói rõ.

Quyển sách này chính là hệ thống xuyên việt, cũng không phải là sáng tạo trường phái mới, mà là ta suy nghĩ rồi viết ra, muốn thấy một loại võ hiệp mới, vậy thì tùy theo nhận xét của các vị. Nhưng đừng vội bình luận khi quyển sách này vừa bắt đầu. Hãy tin tưởng ta, ta là ZHTTTY, ngoại trừ việc cập nhật chương mới, sách của ta sẽ không làm cho các vị thất vọng đâu!

Quyển sách này ta có giữ lại không ít bản thảo, đã gửi cho mấy người bạn thân xem rồi, câu trả lời của họ là, quyển sách này... vị “hiệp” mười phần. Tràn đầy hương vị của "hiệp", khi viết bản thân ta cũng nhiệt huyết sôi trào, cảm xúc bành trướng. Như ta đã nói, nếu muốn làm các vị xúc động thì sách của ta nhất định phải làm ta xúc động trước đã, nếu có thể làm ta xúc động thì cũng có thể làm các vị xúc động.

Tin tưởng ta, đây là một quyển sách mà sau khi xem xong vẫn còn lại dư vị, hơn nữa sẽ thấy thích thú với thể loại "hiệp" này.

Ta không dám hứa trước quyển sách này sẽ có bao nhiêu chương, mỗi ngày ra mấy chương... nhưng ta sẽ cố gắng cập nhật chương mới nhanh hơn so với trước kia. Bởi vì quyển này ta viết rất thoải mái, vui vẻ, tốc độ sáng tác cũng rất nhanh, cho nên ta sẽ cố cập nhật chương mới sớm.

Về phần sách...

Ta là ZHTTTY, hãy tin tưởng chất lượng sách của ta, những thứ khác ta không muốn nói nhiều.

Câu nói sau cùng...

Hãy xem ta viết một câu chuyện võ hiệp mới, câu chuyện về Hành hiệp thiên hạ!

Chú thích:

1/ Hầu Doanh (?-257 TCN): còn gọi là Hầu Sinh, là ẩn sĩ nước Ngụy thời Chiến Quốc trong lịch sử Trung Quốc, có công giúp Tín Lăng Quân Nguỵ Vô Kỵ đánh bại quân Tần cứu nước Triệu trong trận Hàm Đan.

Chu Hợi: là người bạn làm nghề bán thịt của Hầu Doanh.

Chi tiết xem ở đây:

2/ Thập bộ sát nhất nhân - Thiên lý bất lưu hành, Tam bôi thổ nhiên nặc - Ngũ nhạc đảo vi khinh: đây là những câu thơ trong bài thơ nổi tiếng Hiệp Khách Hành của ông Lý Bạch đời Đường.

Lời giới thiệu (Nhất Phong): . Võ hiệp chưa từng chết đi. "Hiệp" vẫn luôn tồn tại trong lòng chúng ta. "Hiệp" không nhất thiết phải ở thời đại phong kiến, thậm chí không nhất thiết phải có môn phái - phải có giang hồ. "Hiệp" thật ra chính là giấc mơ, là h

Giới thiệu chi tiết

Lời giới thiệu (Nhất Phong):

Võ hiệp chưa từng chết đi. "Hiệp" vẫn luôn tồn tại trong lòng chúng ta. "Hiệp" không nhất thiết phải ở thời đại phong kiến, thậm chí không nhất thiết phải có môn phái - phải có giang hồ. "Hiệp" thật ra chính là giấc mơ, là hoài bão trong lòng mỗi người, gặp chuyện bất bình - rút đao tương trợ, là giấc mơ về Thập niên nhất kiếm...

Phần khởi đầu của quyển sách này có tên là Thập niên nhất kiếm, câu chuyện bắt đầu ở một trường đại học có tên là Nhất Kiếm...

Giới thiệu của tác giả:

Viết quyển sách này ta đã sớm đoán trước, chắc chắn sẽ có rất nhiều người cho rằng đây không phải là tiểu thuyết võ hiệp, đây là dị giới, là huyền huyễn, đây là giả tưởng, thậm chí cũng có người xem là khoa học viễn tưởng, không ai nghĩ nó là võ hiệp.

Như vậy, ta muốn hỏi, thế nào mới được gọi là võ hiệp?

Cổ đại? Xã hội phong kiến? Môn phái? Giang hồ? Đao và kiếm? Tuyệt thế võ công? Âm mưu hiểm ác trong giang hồ? Tuyệt thế cao thủ? Hay là võ thuật truyền thống? Miêu tả các lưu phái võ công cổ xưa ở xã hội hiện đại?

Có lẽ là vậy, nhưng điều ta muốn nói ở đây là, những thứ này cũng chỉ là một phần của võ hiệp, hay nói cách khác, một phần của võ hiệp bao gồm những thứ này.

Như vậy, thế nào mới được gọi là võ hiệp?

Ta cho rằng, võ hiệp chia làm 2 phần, một phần là "võ", một phần là "hiệp".

Phải có võ thuật vượt qua võ thuật ở thế giới thường, thậm chí sử dụng võ thuật ở thế giới bình thường cũng được nhưng phải mạnh mẽ, mạnh hơn ngươi, hơn ta, hơn hắn, hơn cả đoàn người, bỏ xa chúng ta... đó là điều nhất định. Ngươi không thể nói những tên côn đồ đánh nhau ngoài đường, xã hội đen... là "võ" trong võ hiệp được. Tạm không nói tới "hiệp", ngươi cảm thấy cầm dao chém người là "võ" trong võ hiệp ư?

Nãy giờ chỉ đề cập tới "võ", nhưng phần quan trọng nhất trong võ hiệp chính là "hiệp", giờ sẽ bàn tới "hiệp".

Thế nào là "hiệp"?

Cá nhân ta cho rằng, cái gọi là "hiệp" thật ra chính là một loại tinh thần!

Truy cầu tự do chính là "hiệp", truy cầu nhân nghĩa chính là "hiệp", truy cầu công lý chính là "hiệp", người một lòng vì nước vì dân chính là "hiệp". Truy cầu sự hoàn mỹ như Tây Môn Xuy Tuyết truy cầu kiếm đạo hoàn mỹ, ta cho rằng đó cũng là một loại "hiệp". Còn nữa, truy cầu ẩn thế tiêu dao cũng là "hiệp". Truy cầu Tiếu ngạo giang hồ cũng là "hiệp", thậm chí như Tửu Kiếm Tiên trong Tiên Kiếm dạo chơi nhân gian cũng là "hiệp".

"Hiệp" là gì?

"Hiệp" là một loại tinh thần, đối mặt với bản tâm của mình, không bị thế gian trói buộc, chính là loại tinh thần Nhất nộ bạt kiếm - Lưu huyết ngũ bộ, là loại tinh thần Tráng sĩ một đi không trở về. Là Chu Hợi, là Hầu Doanh (1), là Thập bộ sát nhất nhân - Thiên lý bất lưu hành, là Tam bôi thổ nhiên nặc - Ngũ nhạc đảo vi khinh (2). Đúng vậy, những thứ này đều là "hiệp".

Cho nên ta muốn nói, "hiệp" vì sao nhất định phải ở xã hội phong kiến? Vì sao phải ở thời cổ đại? Tại sao không thể ở dị giới? Hà tất phải có môn phái? Cần gì phải có giang hồ?

Nếu nhất định phải có những thứ đó, như vậy con đường võ hiệp càng đi sẽ càng khó khăn, càng chạy càng thụt lùi, bởi vì đến một ngày nào đó, những gì có thể viết, nên viết, muốn viết... đã viết ra hết rồi. Còn lại chỉ là triều đại nào đó liên miên bất tận, một môn phái, một gia tộc, những người khác đánh nhau mà thôi, mọi người có muốn xem nữa không?

Hành hiệp thiên hạ có phải võ hiệp hay không? Có viết về "hiệp" hay không? Có phải là một loại tiểu thuyết mới hay không? Dĩ nhiên không phải là sáng tạo một trường phái mới, điểm này ta muốn nói rõ.

Quyển sách này chính là hệ thống xuyên việt, cũng không phải là sáng tạo trường phái mới, mà là ta suy nghĩ rồi viết ra, muốn thấy một loại võ hiệp mới, vậy thì tùy theo nhận xét của các vị. Nhưng đừng vội bình luận khi quyển sách này vừa bắt đầu. Hãy tin tưởng ta, ta là ZHTTTY, ngoại trừ việc cập nhật chương mới, sách của ta sẽ không làm cho các vị thất vọng đâu!

Quyển sách này ta có giữ lại không ít bản thảo, đã gửi cho mấy người bạn thân xem rồi, câu trả lời của họ là, quyển sách này... vị “hiệp” mười phần. Tràn đầy hương vị của "hiệp", khi viết bản thân ta cũng nhiệt huyết sôi trào, cảm xúc bành trướng. Như ta đã nói, nếu muốn làm các vị xúc động thì sách của ta nhất định phải làm ta xúc động trước đã, nếu có thể làm ta xúc động thì cũng có thể làm các vị xúc động.

Tin tưởng ta, đây là một quyển sách mà sau khi xem xong vẫn còn lại dư vị, hơn nữa sẽ thấy thích thú với thể loại "hiệp" này.

Ta không dám hứa trước quyển sách này sẽ có bao nhiêu chương, mỗi ngày ra mấy chương... nhưng ta sẽ cố gắng cập nhật chương mới nhanh hơn so với trước kia. Bởi vì quyển này ta viết rất thoải mái, vui vẻ, tốc độ sáng tác cũng rất nhanh, cho nên ta sẽ cố cập nhật chương mới sớm.

Về phần sách...

Ta là ZHTTTY, hãy tin tưởng chất lượng sách của ta, những thứ khác ta không muốn nói nhiều.

Câu nói sau cùng...

Hãy xem ta viết một câu chuyện võ hiệp mới, câu chuyện về Hành hiệp thiên hạ!

Chú thích:

1/ Hầu Doanh (?-257 TCN): còn gọi là Hầu Sinh, là ẩn sĩ nước Ngụy thời Chiến Quốc trong lịch sử Trung Quốc, có công giúp Tín Lăng Quân Nguỵ Vô Kỵ đánh bại quân Tần cứu nước Triệu trong trận Hàm Đan.

Chu Hợi: là người bạn làm nghề bán thịt của Hầu Doanh.

Chi tiết xem ở đây:

2/ Thập bộ sát nhất nhân - Thiên lý bất lưu hành, Tam bôi thổ nhiên nặc - Ngũ nhạc đảo vi khinh: đây là những câu thơ trong bài thơ nổi tiếng Hiệp Khách Hành của ông Lý Bạch đời Đường.

Danh sách chương

Mới nhất Q1 Q2 Q3
  • Chương 8: Q3 - Chương 8: Thông đạo dưới mặt đất
  • Chương 7: Q3 - Chương 7: Đi thiên hạ
  • Chương 6: Q3 - Chương 6: Thiếu niên
  • Chương 5: Q3 - Chương 5: Tuyết lở
  • Chương 4: Q3 - Chương 4: Thú vui nơi hoang dã
  • Chương 3: Q3 - Chương 3: Dự định kiếm tiền
  • Chương 2: Q3 - Chương 2: So tự do với trời (Hạ)
  • Chương 2: Q3 - Chương 2: So tự do với trời (Thượng)
  • Chương 1: Q3 - Chương 1: Tòa thành mộng ảo
  • Chương 12: Q2 - Chương 12: Rượu hết nói lời tạm biệt
  • Chương 1: Q1 - Chương 1: Thiếu niên luyện quyền
  • Chương 2: Q1 - Chương 2: Hệ thống Hách Khải
  • Chương 3: Q1 - Chương 3: Chín năm nóng lạnh
  • Chương 4: Q1 - Chương 4: Món nợ ân tình
  • Chương 5: Q1 - Chương 5: Huynh đệ
  • Chương 6: Q1 - Chương 6: Đại tỷ
  • Chương 7: Q1 - Chương 7: Luận công phu và lời hứa
  • Chương 8: Q1 - Chương 8: Tan vỡ
  • Chương 9: Q1 - Chương 9: Tin dữ
  • Chương 10: Q1 - Chương 10: Nội lực thành
  • Chương 11: Q1 - Chương 11: Mười năm mài một kiếm
Quay lại ds
  • Chương 1: Q2 - Chương 1: Dưỡng thương và tu luyện
  • Chương 2: Q2 - Chương 2: Lễ rửa tội
  • Chương 3: Q2 - Chương 3: Hoạch định tương lai
  • Chương 4: Q2 - Chương 4: Thiên La Địa Võng Bàn Nhược Chưởng
  • Chương 5: Q2 - Chương 5: Tiền vốn ban đầu
  • Chương 6: Q2 - Chương 6: Lần tấy lễ cuối cùng
  • Chương 7: Q2 - Chương 7: Cạm bẫy mai phục (Thượng)
  • Chương 7: Q2 - Chương 7: Cạm bẫy mai phục (Hạ)
  • Chương 8: Q2 - Chương 8: Đứng thẳng!
  • Chương 9: Q2 - Chương 9: Sức nặng của sinh mệnh
  • Chương 10: Q2 - Chương 10: Đánh chết tại chỗ (Thượng)
  • Chương 10: Q2 - Chương 10: Đánh chết tại chỗ (Hạ)
  • Chương 11: Q2 - Chương 11: Lữ Đoàn
  • Chương 12: Q2 - Chương 12: Rượu hết nói lời tạm biệt
Quay lại ds
  • Chương 1: Q3 - Chương 1: Tòa thành mộng ảo
  • Chương 2: Q3 - Chương 2: So tự do với trời (Thượng)
  • Chương 2: Q3 - Chương 2: So tự do với trời (Hạ)
  • Chương 3: Q3 - Chương 3: Dự định kiếm tiền
  • Chương 4: Q3 - Chương 4: Thú vui nơi hoang dã
  • Chương 5: Q3 - Chương 5: Tuyết lở
  • Chương 6: Q3 - Chương 6: Thiếu niên
  • Chương 7: Q3 - Chương 7: Đi thiên hạ
  • Chương 8: Q3 - Chương 8: Thông đạo dưới mặt đất
Quay lại ds
  • Dịch Qidian tự động
  • Đọc truyện ngôn tình

DMCA.com Protection Status

Copyright © 2019 - 2025 Kỳ Huyễn

  • Trang chủ
  • Cài đặt ứng dụng
  • Truyện theo dõi
  • Chương chưa xem
  • Chương đánh dấu
  • Truyện đang đọc
  • Tìm truyện
  • Đọc sau
  • Đăng nhập
  • Liên hệ
  • Đóng