Trở về

Kỳ Huyễn

Tìm truyện
Kiếm Lai

(Đang ra)

Đọc từ đầu

BNS Kiếm Lai

Tiên hiệp | Truyện dịch

Phong Hỏa Hí Chư Hầu

Cập nhật: 1 năm trước

Mới nhất: Chương 305: Nhìn xa xem gần

294 0 8 0

Báo lỗi Tải lại trang

Phong thần Minh tinh Đấu la

Trời đất bao lai, sự lạ không gì không có. Ta - Trần Bình An - chỉ có một kiếm, có thể bạt núi, lấp biển, hàng yêu, trấn ma, phong thần, hái sao, cắt sông, phá thành, khai thiên!

_______________________________________________________________________________________________________

Đôi lời của người Dịch:

Mình bắt đầu làm bộ này với tư thế của một kẻ chưa đọc chương nào Kiếm Lai, hoàn toàn làm vì thấy mọi người bảo truyện này khó Dịch, đọc convert rất mệt nên làm thử. Kết quả là hiện tại mỗi ngày mình đau khổ cặm cụi, không phải vì Dịch nó mà là vì đọc convert ngoài mệt vì câu từ trúc trắc thì nội dung quá hack não. Quả thực Kiếm Lai liên tục đứng Top bên trang Tung Hoành của Trung Quốc trong bối cảnh Tiên Hiệp bị thất sủng là cực kỳ xứng đáng. Một số đánh giá cá nhân của mình về khoảng 100 chương đầu, 100 thôi bởi mình cũng chỉ mới đọc tới đó khi viết những dòng này.

1. Nhân vật chính đặc sắc thú vị: Trần Bình An, tên là Bình An nhưng cuộc đời không bình an. 5 tuổi chính thức mồ côi cả cha lẫn mẹ, trải qua cuộc sống cơ cực, số mệnh như bị Thiên oán Nhân nộ nhưng bản tâm không mất mà ngược lại càng thêm sáng trong. Trần Bình An rất giống một con người bình thường, với những ước mong bình thường, có chút tiền để mua câu đối xuân dán cửa nhà, có chút tài sản để sau này lấy vợ sinh con...vv... thế nhưng Trần Bình An lại không hề bình thường, như người hàng xóm thiên tài Tống Tập Tân nói thì hắn như bất kiến sơn, bất lộ thủy, ý chí sắt đá, bản tâm trong sáng vững vàng. Trần Bình An chỉ khóc vì cha mẹ mình, chưa từng quỳ gối hay khóc vì bất kỳ lý do gì khác.

2. Tuyến nhân vật phụ quá nhiều não: Nếu bạn bắt đầu đọc vài chương đầu bạn sẽ thấy cái trấn mà Trần Bình An ở nó rất bình thường, thậm chí tầm thường với những con người y như trấn nhưng theo mạch truyện bạn sẽ dần dần thấy cái trấn đó nó không bình thường và những nhân vật tầm thường kia cũng vậy. Mỗi người quanh Trần Bình An đều có những nét tính cách khác biệt với những suy tính rõ ràng. Có người mang trong mình tinh thần đại nghĩa sẵn sàng xả thân mình vì nhân sinh, lại có kẻ bày mưu tính kế tầng tầng lớp lớp mưu hại kẻ khác.

3. Cách xây dựng, dẫn dắt mạch truyện khiến người đọc vừa kích thích lại rất đau não: Mỗi tình tiết trong Kiếm Lai, dù nhỏ nhặt dù cảm giác như vô vị nhưng khi đọc tới một lúc nào đó, bạn đọc sẽ phải thốt lên: A, thì ra nó là như vậy! Cách phát triển mạch truyện từ đơn giản tới phức tạp, từ phức tạp, bí ẩn tới đơn giả, rõ ràng đan xen nhau, rồi từ vô số chi tiết nhỏ nhặt để cuối cùng cho ra một kết quả khó ngờ và cái kết quả khó ngờ kia lại là kết quả của một mưu tính còn bất ngờ hơn khiến bạn đọc sẽ liên tục phải chú ý, phải ghi nhớ và tất nhiên, luôn luôn cảm thấy sự thú vị, sự hưng phấn khi đọc.

4. Dù chưa biết kết quả nhưng mình có thể nói Kiếm Lai ở những chương mình đọc nó thực sự xứng với chữ Hiệp, ngoài những chi tiết logic cuốn hút, câu chữ xứng với từ Văn Học thì cái tình, cái nghĩa trong truyện rất đáng để chúng ta chiêm nghiệm. Dù bạn sẽ chẳng bao giờ thấy tác giả để nhân vật nói những câu hoành tráng hùng hồn kiểu: Ta thề chết vì huynh đệ, xả thân vì thiên hạ nhưng bằng những sự việc, bằng những câu nói nghe có khi ngô nghê, có khi mơ hồ khó hiểu ở những thời khắc mấu chốt, sinh tử quan đầu, ta thấy cái tình, cái nghĩa trong Kiếm Lai rất sáng, huynh đệ chưa bao giờ nói với nhau câu tử tế vẫn có thể chết vì nhau, người chưa bao giờ nhận thứ gì từ thiên hạ vẫn có thể chết vì thiên hạ.

5. Tóm lại là bạn hãy đọc Kiếm Lai đi, không phí đâu ^^

Trời đất bao lai, sự lạ không gì không có. Ta - Trần Bình An - chỉ có một kiếm, có thể bạt núi, lấp biển, hàng yêu, trấn ma, phong thần, hái sao, cắt sông, phá thành, khai thiên!

Giới thiệu chi tiết

Trời đất bao lai, sự lạ không gì không có. Ta - Trần Bình An - chỉ có một kiếm, có thể bạt núi, lấp biển, hàng yêu, trấn ma, phong thần, hái sao, cắt sông, phá thành, khai thiên!

_______________________________________________________________________________________________________

Đôi lời của người Dịch:

Mình bắt đầu làm bộ này với tư thế của một kẻ chưa đọc chương nào Kiếm Lai, hoàn toàn làm vì thấy mọi người bảo truyện này khó Dịch, đọc convert rất mệt nên làm thử. Kết quả là hiện tại mỗi ngày mình đau khổ cặm cụi, không phải vì Dịch nó mà là vì đọc convert ngoài mệt vì câu từ trúc trắc thì nội dung quá hack não. Quả thực Kiếm Lai liên tục đứng Top bên trang Tung Hoành của Trung Quốc trong bối cảnh Tiên Hiệp bị thất sủng là cực kỳ xứng đáng. Một số đánh giá cá nhân của mình về khoảng 100 chương đầu, 100 thôi bởi mình cũng chỉ mới đọc tới đó khi viết những dòng này.

1. Nhân vật chính đặc sắc thú vị: Trần Bình An, tên là Bình An nhưng cuộc đời không bình an. 5 tuổi chính thức mồ côi cả cha lẫn mẹ, trải qua cuộc sống cơ cực, số mệnh như bị Thiên oán Nhân nộ nhưng bản tâm không mất mà ngược lại càng thêm sáng trong. Trần Bình An rất giống một con người bình thường, với những ước mong bình thường, có chút tiền để mua câu đối xuân dán cửa nhà, có chút tài sản để sau này lấy vợ sinh con...vv... thế nhưng Trần Bình An lại không hề bình thường, như người hàng xóm thiên tài Tống Tập Tân nói thì hắn như bất kiến sơn, bất lộ thủy, ý chí sắt đá, bản tâm trong sáng vững vàng. Trần Bình An chỉ khóc vì cha mẹ mình, chưa từng quỳ gối hay khóc vì bất kỳ lý do gì khác.

2. Tuyến nhân vật phụ quá nhiều não: Nếu bạn bắt đầu đọc vài chương đầu bạn sẽ thấy cái trấn mà Trần Bình An ở nó rất bình thường, thậm chí tầm thường với những con người y như trấn nhưng theo mạch truyện bạn sẽ dần dần thấy cái trấn đó nó không bình thường và những nhân vật tầm thường kia cũng vậy. Mỗi người quanh Trần Bình An đều có những nét tính cách khác biệt với những suy tính rõ ràng. Có người mang trong mình tinh thần đại nghĩa sẵn sàng xả thân mình vì nhân sinh, lại có kẻ bày mưu tính kế tầng tầng lớp lớp mưu hại kẻ khác.

3. Cách xây dựng, dẫn dắt mạch truyện khiến người đọc vừa kích thích lại rất đau não: Mỗi tình tiết trong Kiếm Lai, dù nhỏ nhặt dù cảm giác như vô vị nhưng khi đọc tới một lúc nào đó, bạn đọc sẽ phải thốt lên: A, thì ra nó là như vậy! Cách phát triển mạch truyện từ đơn giản tới phức tạp, từ phức tạp, bí ẩn tới đơn giả, rõ ràng đan xen nhau, rồi từ vô số chi tiết nhỏ nhặt để cuối cùng cho ra một kết quả khó ngờ và cái kết quả khó ngờ kia lại là kết quả của một mưu tính còn bất ngờ hơn khiến bạn đọc sẽ liên tục phải chú ý, phải ghi nhớ và tất nhiên, luôn luôn cảm thấy sự thú vị, sự hưng phấn khi đọc.

4. Dù chưa biết kết quả nhưng mình có thể nói Kiếm Lai ở những chương mình đọc nó thực sự xứng với chữ Hiệp, ngoài những chi tiết logic cuốn hút, câu chữ xứng với từ Văn Học thì cái tình, cái nghĩa trong truyện rất đáng để chúng ta chiêm nghiệm. Dù bạn sẽ chẳng bao giờ thấy tác giả để nhân vật nói những câu hoành tráng hùng hồn kiểu: Ta thề chết vì huynh đệ, xả thân vì thiên hạ nhưng bằng những sự việc, bằng những câu nói nghe có khi ngô nghê, có khi mơ hồ khó hiểu ở những thời khắc mấu chốt, sinh tử quan đầu, ta thấy cái tình, cái nghĩa trong Kiếm Lai rất sáng, huynh đệ chưa bao giờ nói với nhau câu tử tế vẫn có thể chết vì nhau, người chưa bao giờ nhận thứ gì từ thiên hạ vẫn có thể chết vì thiên hạ.

5. Tóm lại là bạn hãy đọc Kiếm Lai đi, không phí đâu ^^

Danh sách chương

Mới nhất 1-62 63-163 164-259 260-305
  • Chương 305: Nhìn xa xem gần
  • Chương 304: Cúi đầu xem giếng, ngẩng đầu nhìn trời
  • Chương 303: Nhân gian nhiều bất bình
  • Chương 302: Chia tay
  • Chương 301: Thương tâm
  • Chương 300: Giang hồ hiểm ác
  • Chương 299: Nhân gian nhàm chán, không bằng đừng đến
  • Chương 298: Quyền không dừng lại
  • Chương 297: Xuất quyền
  • Chương 296: Từ biệt
  • Chương 1: Kinh Trập
  • Chương 2: Mở cửa
  • Chương 3: Mặt trời mọc
  • Chương 4: Chim Sẻ
  • Chương 5: Nói toạc
  • Chương 6: Quẻ hạ
  • Chương 7: Bát nước
  • Chương 8: Lúa ma
  • Chương 9: Mưa trời tuy rộng
  • Chương 10: Thực ngưu khí
  • Chương 11: Thiếu nữ và phi kiếm
  • Chương 12: Hẻm nhỏ
  • Chương 13: Gặp gỡ
  • Chương 14: Mùng Năm Tháng Năm
  • Chương 15: Áp đảo
  • Chương 16: Đừng có mơ
  • Chương 17: Bất bình ắt kêu
  • Chương 18: Ngũ khứ kỳ tam
  • Chương 19: Đại đạo
  • Chương 20: Biến cố bất ngờ
  • Chương 21: Ưng bắt rắn
  • Chương 22: Chừng mực
  • Chương 23: Cây hòe phúc ấm
  • Chương 24: Mang tặng (1)
  • Chương 24: Mang tặng (2)
  • Chương 24: Mang tặng (3)
  • Chương 25: Chia ly (1)
  • Chương 25: Chia ly (2)
  • Chương 26: Dễ tính (1)
  • Chương 26: Dễ tính (2)
  • Chương 27: Vẽ mắt
  • Chương 28: Tham tiền
  • Chương 29: Hồ mị
  • Chương 30: Phòng tối
  • Chương 31: Gõ núi
  • Chương 32: Đào Diệp
  • Chương 33: Cải trang vi hành
  • Chương 34: Tề tụ
  • Chương 35: Cam thảo
  • Chương 36: Sách cổ
  • Chương 37: Quyền phổ
  • Chương 38: Cửu cảnh
  • Chương 39: Mắng hòe
  • Chương 40: Đáp lễ
  • Chương 41: Luyện quyền
  • Chương 42: Thiên tài (1)
  • Chương 42: Thiên tài (2)
  • Chương 43: Thiếu niên và con chó già (1)
  • Chương 43: Thiếu niên và con chó già (2)
  • Chương 44: Tra ra manh mối (1)
  • Chương 44: Tra ra manh mối (2)
  • Chương 45: Ánh mặt trời (1)
  • Chương 45: Ánh mặt trời (2)
  • Chương 46: Đao áp váy
  • Chương 47: Độc hành (1)
  • Chương 47: Độc hành (2)
  • Chương 47: Độc hành (3)
  • Chương 48: Thả diều (1)
  • Chương 48: Thả diều (2)
  • Chương 49: Gốm vỡ (1)
  • Chương 49: Gốm vỡ (2)
  • Chương 50: Thiên Hành Kiện (1)
  • Chương 50: Thiên Hành Kiện (2)
  • Chương 50: Thiên Hành Kiện (3)
  • Chương 50: Thiên Hành Kiện (4)
  • Chương 50: Thiên Hành Kiện (1)
  • Chương 50: Thiên Hành Kiện (2)
  • Chương 50: Thiên Hành Kiện (3)
  • Chương 50: Thiên Hành Kiện (4)
  • Chương 51: Giằng co (1)
  • Chương 51: Giằng co (2)
  • Chương 51: Giằng co (1)
  • Chương 51: Giằng co (2)
  • Chương 52: Lắc lư (1)
  • Chương 52: Lắc lư (2)
  • Chương 52: Lắc lư (1)
  • Chương 52: Lắc lư (2)
  • Chương 53: Đưa tặng (1)
  • Chương 53: Đưa tặng (2)
  • Chương 53: Đưa tặng (1)
  • Chương 53: Đưa tặng (2)
  • Chương 54: Cường địch trước mặt (1)
  • Chương 54: Cường địch trước mặt (2)
  • Chương 54: Cường địch trước mặt (1)
  • Chương 54: Cường địch trước mặt (2)
  • Chương 55: Xuân phong đắc ý (1)
  • Chương 55: Xuân phong đắc ý (1)
  • Chương 55: Xuân phong đắc ý (2)
  • Chương 56: Gật đầu (1)
  • Chương 56: Gật đầu (2)
  • Chương 57: Hồ lô dưỡng kiếm (1)
  • Chương 57: Hồ lô dưỡng kiếm (2)
  • Chương 58: Tiên sinh (1)
  • Chương 58: Tiên sinh (2)
  • Chương 59: Ngủ đi (1)
  • Chương 59: Ngủ đi (2)
  • Chương 60: Có ma (1)
  • Chương 60: Có ma (2)
  • Chương 61: Chốt sang sông
  • Chương 62: Cây ngã
Quay lại ds
  • Chương 63: Thì ra là thế !
  • Chương 64: Ba người họ Trần
  • Chương 65: Hạt Châu
  • Chương 66: Ngẩng đầu
  • Chương 67: Đi xa
  • Chương 68: Thiên hạ có xuân
  • Chương 69: Màn đêm
  • Chương 70: Trời sáng
  • Chương 71: Thích một chút
  • Chương 72: Mây đen
  • Chương 73: Người gỗ
  • Chương 74: Rồng lửa vào nước
  • Chương 75: Chiếm núi làm vua
  • Chương 76: Quay lưng
  • Chương 77: Vào núi
  • Chương 78: Vào mộng
  • Chương 79: Ấn Nghênh Xuân
  • Chương 80: Rời núi
  • Chương 81: Quốc sư
  • Chương 82: Thầy giáo học sinh, sư huynh sư đệ
  • Chương 83: Mộng tưởng
  • Chương 84: Ta có một kiếm
  • Chương 85: Kiểm tra hạ màn
  • Chương 86: Người đồng đạo
  • Chương 87: Lão sư nhỏ
  • Chương 88: Hóa trang lên đài
  • Chương 89: Hai cái đầu người
  • Chương 90: Mưa lớn
  • Chương 91: Trâm ngọc
  • Chương 92: Hòm trúc nhỏ
  • Chương 93: Trên tường có một chữ
  • Chương 94: Dung nhan thanh tú
  • Chương 95: Miếu nhỏ
  • Chương 96: Núi sông có quỷ thần
  • Chương 97: Lạy núi
  • Chương 98: Sơn thần quấy phá
  • Chương 99: Sơn thần và đao trúc
  • Chương 100: Non sông dưới chân
  • Chương 101: Trấn giữ ngọn núi
  • Chương 102: Cầu vồng trắng nổi lên đất bằng
  • Chương 103: Lầu trúc
  • Chương 104: Phân chia của cải
  • Chương 105: Lục bình không rễ
  • Chương 106: Vàng thau lẫn lộn
  • Chương 107: Lưới cá
  • Chương 108: Săn bắn mùa xuân
  • Chương 109: Thiếu niên có lời muốn nói
  • Chương 110: Không có bữa tiệc nào không tàn
  • Chương 111: Nón rộng vành
  • Chương 112: Kẻ mạnh
  • Chương 113: Khí thế vang dội
  • Chương 115: Nhân gian có một tú tài già (thượng)
  • Chương 116: Nhân gian có một tú tài già (trung)
  • Chương 117: Nhân gian có một tú tài già (hạ)
  • Chương 118: Trời đất có khí
  • Chương 119: Có một số đạo lý
  • Chương 120: Đi xa
  • Chương 121: Gió vui mừng
  • Chương 122: Lôi pháp bắt yêu
  • Chương 123: Đường hẹp gặp nhau
  • Chương 124: Không phân rõ phương hướng
  • Chương 125: Một kiếm phá pháp
  • Chương 126: Lục địa kiếm tiên
  • Chương 127: Đối mặt
  • Chương 128: Kỳ quan
  • Chương 129: Trên núi
  • Chương 130: Thiếu niên non nước
  • Chương 131: Học trò đệ tử
  • Chương 132: Học sinh Thôi Sàm
  • Chương 133: Đồng hành
  • Chương 134: Một năm này
  • Chương 135: Rung áo
  • Chương 136: Dưới núi đều như vậy
  • Chương 137: Vác một ngọn núi bạc
  • Chương 138: Kéo co
  • Chương 139: Lạ lùng (thượng)
  • Chương 140: Lạ lùng (hạ)
  • Chương 141: Kỳ quái (thượng)
  • Chương 142: Kỳ quái (trung)
  • Chương 143: Kỳ quái (hạ)
  • Chương 144: Một người ngồi giếng, một người nhìn trời
  • Chương 145: Đầu mối và dấu vết
  • Chương 146: Chỗ dựa và trợ thủ
  • Chương 147: Mời phá trận
  • Chương 148: Thiếu niên có chuyện hỏi gió xuân
  • Chương 149: Ước chiến
  • Chương 150: Đi mở núi
  • Chương 151: Thiếu niên có kiếm chém núi cao
  • Chương 152: Cao hơn ngoài trời
  • Chương 153: Tâm cảnh
  • Chương 154: Lão tiên sinh ngồi mà luận đạo
  • Chương 155: Trò chuyện rất hợp ý
  • Chương 156: Trên vai thiếu niên gánh mùa xuân
  • Chương 157: Xưa nay thánh hiền đều tịch mịch
  • Chương 158: Ăn sạch
  • Chương 159: Tiễn người đã ngàn vạn dặm
  • Chương 160: Thiếu niên đã biết mùi buồn thảm
  • Chương 161: Núi sông cũng có ngày từ biệt
  • Chương 162: Đám trẻ bị Đại Tùy ức hiếp
  • Chương 163: Cuối cùng cũng thành thầy trò
Quay lại ds
  • Chương 164: Gần son thì đỏ
  • Chương 165: Nếu Trần Bình An có ở đây
  • Chương 166: Tiên sinh có chuyện thì làm thế nào
  • Chương 167: Pháp bảo của ta nhiều lắm
  • Chương 168: Phụ thân trên đời đều là anh hùng
  • Chương 169: Cần một người biết đánh nhau
  • Chương 170: Đại tông sư uống rượu ngon
  • Chương 171: Thiếu nữ thướt tha như dương liễu
  • Chương 172: Trên đường giang hồ gặp chuyện bất bình
  • Chương 173: Lữ quán
  • Chương 174: Năm nay đại tuyết có tuyết rơi
  • Chương 175: Sắc lệnh
  • Chương 176: Nhàm chán là không có người nói chuyện
  • Chương 177: Phật nhìn một bát nước
  • Chương 178: Ta nhìn một ngọn núi
  • Chương 179: Thêm đất
  • Chương 180: Giống như thần tiên
  • Chương 181: Không đáng
  • Chương 182: Đạo lý nằm trong vỏ kiếm
  • Chương 183: Hắn có lá xuân sấm hạ gió thu tuyết đông
  • Chương 184: Bên trong có một thế giới khác
  • Chương 185: Phôi kiếm trong lòng bàn tay
  • Chương 186: Gác đêm
  • Chương 187: Đám người già trong năm mới
  • Chương 188: Quy củ lớn và chuyện vặt vãnh
  • Chương 189: Bên ngoài lầu Mãnh Tự bàn luận đôi ba chuyện về kiếm
  • Chương 190: Ta là một kiếm khách
  • Chương 191: Buôn bán cũng là tu hành
  • Chương 192: Hạ bút như có thần
  • Chương 193: Cùng họ không cùng mệnh
  • Chương 194: Hàng Yêu và Trừ Ma
  • Chương 195: Lầu Trấn Kiếm
  • Chương 196: Võ phu chúng ta
  • Chương 197: Trần Bình An đã uống rượu
  • Chương 198: Thiếu niên muốn đi xa
  • Chương 199: Chim sẻ đi rồi trở lại
  • Chương 200: Nút thắt của ván cờ chết
  • Chương 201: Nếu lòng thanh thản không vướng bận
  • Chương 202: Là cảnh êm đềm chốn nhân gian
  • Chương 203: Thiếu niên nghiện rượu
  • Chương 204: Cố nhân đến tặng kiếm
  • Chương 205: Đeo kiếm qua bờ nam
  • Chương 206: Trăng tròn trăng khuyết (phần 1)
  • Chương 206: Trăng tròn trăng khuyết (phần 2)
  • Chương 207: Trên trời rơi xuống một... người
  • Chương 208: Đi đây
  • Chương 209: Cũng là kiếm gỗ
  • Chương 210: Sông núi tương phùng cũng trùng phùng
  • Chương 211: Trời đất tác thành
  • Chương 212: Đạo cao một thước
  • Chương 213: Khao khát
  • Chương 214: Lên đường trong đêm mưa gió
  • Chương 215: Vẽ lông mày
  • Chương 216: Ra tay
  • Chương 217: Kiếm tiên
  • Chương 218: Tiên sư đến
  • Chương 219: Đạo sĩ ngâm thơ
  • Chương 220: Sơn Thủy ấn
  • Chương 221: Xem náo nhiệt
  • Chương 222: Có những cuộc chia ly là để gặp lại
  • Chương 223: Trận chiến trên đường nhỏ
  • Chương 224: Tài tử giai nhân
  • Chương 225: Đường đêm
  • Chương 226: Hộp có hai kiếm, Hàng Yêu Trừ Ma
  • Chương 227: Xuất kiếm
  • Chương 228: Mùng Một Mười Lăm, theo ta trừ ma
  • Chương 229: Đổ xô kéo đến
  • Chương 230: A : Hàng phục
  • Chương 230: B : Mây đen che thành
  • Chương 231: Lại gặp thành hoàng gia
  • Chương 232: Tháng tháng bình an
  • Chương 233: Bụi bặm đã rơi
  • Chương 234: Đêm ở chùa cổ có yêu khí
  • Chương 235: Cố hương hoa cúc vàng
  • Chương 236: Núi cao còn có núi cao hơn
  • Chương 237: Tiểu thử qua đi, gió xuân vẫn còn
  • Chương 238: Gió xuân tiễn người ngàn vạn dặm
  • Chương 239: Xem thác nước
  • Chương 240: Bồ Tát đất cũng biết tức giận
  • Chương 241: Uống rượu kiếm tiên để khoe khoang
  • Chương 242: Dưới trăng đánh thác, cầu vồng vắt ngang
  • Chương 243: Trước thiên quân vạn mã, ta uống một hớp rượu (phần 1)
  • Chương 243: Trước thiên quân vạn mã, ta uống một hớp rượu (phần 2)
  • Chương 244: Đại Ly Trần Bình An ở đây
  • Chương 245: Giữa rừng xào xạc, mưa gió mịt mù
  • Chương 246: Một mớ hỗn loạn, đã thấy quân tử
  • Chương 247: Từ biệt ở đây, núi cao sông dài
  • Chương 248: Thần tiên mua bán, sau này gặp lại
  • Chương 249: Muôn hoa khoe sắc nở rộ khắp nơi
  • Chương 250: Từ mũi bắc tới mũi nam
  • Chương 251: Thành Lão Long
  • Chương 252: Bồ Tát đất đạp kiếm qua sông
  • Chương 253: Có người đưa kiếm có người chờ
  • Chương 254: Chân thành động lòng người cũng tổn thương người (phần 1)
  • Chương 254: Chân thành động lòng người cũng tổn thương người (phần 2)
  • Chương 255: Người truyền đạo truyền đạo
  • Chương 256: Cùng là thiếu niên
  • Chương 257: Trên đỉnh đảo Quế Hoa
  • Chương 258: Trên đỉnh dãy núi có võ thần
  • Chương 259: Luyện quyền một triệu lần
Quay lại ds
  • Chương 260: Trăng sáng mọc trên biển
  • Chương 261: Có kiếm từ biển mây tới
  • Chương 262: Một chiếc thuyền nhỏ, thiếu niên tiêu sái
  • Chương 263: Một lá bùa
  • Chương 264: Trên đại đạo
  • Chương 265: Đại sư huynh họ Tả
  • Chương 266: Đao chính nghĩa đành nén trong lòng
  • Chương 267: Đến gần núi Đảo Huyền
  • Chương 268: Nhân gian mọi chuyện nhỏ như lông
  • Chương 269: Ta có chuyện nhỏ lớn như cái đấu
  • Chương 270: Đã lâu không gặp, Ninh cô nương
  • Chương 271: Ninh cô nương, xin lỗi
  • Chương 272: Trần Bình An, ngươi nghe ta nói
  • Chương 273: Đời người ngắn ngủi kiếm khí dài
  • Chương 274: Kiếm Khí trường thành Trần gặp Trần
  • Chương 275: Có những cuộc trùng phùng là rất tốt
  • Chương 276: Giữa người mạnh nhất
  • Chương 277: Trên đầu thành hai người cảnh giới thứ tư chiến đấu ba lần
  • Chương 278: Võ không thứ hai, quyền cao ngoài trời
  • Chương 279: Giơ tay giết kiếm tiên
  • Chương 280: Ly biệt mà thôi
  • Chương 281: Hồn nhiên
  • Chương 282: Tâm hồn thuần khiết
  • Chương 283: Hương khói lượn lờ
  • Chương 284: Cô nương xin tự trọng
  • Chương 285: Một hộp phấn son
  • Chương 286: Đối diện nhìn người, tự mình thấu hiểu
  • Chương 287: Đi lên phía bắc
  • Chương 288: Đối địch
  • Chương 289: Ngàn dặm tặng đầu người
  • Chương 290: Xuống mồ mới an tâm
  • Chương 291: Trên núi dưới núi
  • Chương 292: Ngõ nhỏ đêm mưa
  • Chương 293: Chim ưng không bay
  • Chương 294: Ngự kiếm
  • Chương 295: Nhìn xa
  • Chương 296: Từ biệt
  • Chương 297: Xuất quyền
  • Chương 298: Quyền không dừng lại
  • Chương 299: Nhân gian nhàm chán, không bằng đừng đến
  • Chương 300: Giang hồ hiểm ác
  • Chương 301: Thương tâm
  • Chương 302: Chia tay
  • Chương 303: Nhân gian nhiều bất bình
  • Chương 304: Cúi đầu xem giếng, ngẩng đầu nhìn trời
  • Chương 305: Nhìn xa xem gần
Quay lại ds
  • Dịch Qidian tự động
  • Truyện CV tự động
  • Đọc truyện ngôn tình
  • Ngôn tình tự động

DMCA.com Protection Status

Copyright © 2019 - 2025 Kỳ Huyễn

  • Trang chủ
  • Cài đặt ứng dụng
  • Truyện theo dõi
  • Chương chưa xem
  • Chương đánh dấu
  • Truyện đang đọc
  • Tìm truyện
  • Đọc sau
  • Đăng nhập
  • Liên hệ
  • Đóng