Trở về

Kỳ Huyễn

Tìm truyện
Nhân Đạo Kỷ Nguyên

(Đang ra)

Đọc từ đầu

BNS Nhân Đạo Kỷ Nguyên

Tiên hiệp | Cổ đại | Truyện dịch

Thân Vẫn Chỉ Tiêm

Cập nhật: 4 năm trước

Mới nhất: Chương 112: Thanh Thanh và trâu rừng

46 0 4 0

Báo lỗi Tải lại trang

Quỷ quái Hồng hoang Tây du Phong thần Nhe nhàng Cảm tình Cô nhi Cổ đại

Thượng cổ Hồng Hoang.

Không phải xuyên việt, chỉ là một người bình thường giãy dụa cầu sinh. Xuất thân thấp hèn, phải nỗ lực không ngừng.

Không có Bàn Cổ khai thiên, mà là âm dương giao hòa diễn biến thiên địa vạn vật sinh linh. Nhân loại chẳng qua chỉ là một trong số đó.

Có lẽ những ai yêu thần thoại, thích lý giải những truyền thuyết từ thủa hồng hoang, khai thiên lập địa, mê xem tiên gia đấu phép, thần ma đại chiến sẽ bị cuốn hút bởi truyện. Đặt bên cạnh những tác phẩm thần thoại như Phong Thần, Tây Du, truyện cũng không hề kém cạnh về ý nghĩa nhân sinh. Thêm nữa đó là những lựa chọn mới về giải thích những truyền thuyết, nhân vật từ thời xa xưa của Trung Hoa cổ đại như Phượng Hoàng niết bàn, Kim Bằng, Khổng Tước, Long Vương, Kỳ Lân, Côn Bằng; Thiên Đình sáng lập; cung chủ Quảng Hàn; các vị tinh quân, sơn thần, thổ địa; Tam Hoàng Ngũ Đế; Thập điện Diêm La; Diêm Vương coi sinh tử; Ngọc Đế chủ tiên thần; Phục Hy xem bát quái; Nữ Oa vá Càn Khôn; Lão Tử hóa Tam Thanh; Nguyên Thủy cùng thập nhị Tiên; Thông Thiên với Tru Tiên Kiếm; Mạnh Bà Thang với Tam Sinh Thạch; Hoàng tuyền lộ thông Địa Phủ; Chiến thần Hình Thiên vs Xạ nhật Hậu Nghệ...

Giữa vô vàn những truyền thuyết, giữa hằng hà xa số những nhân vật truyền kỳ, Nam Lạc một thiếu niên nhân loại vô tình bị cuốn vào thế giới huyền ảo, để sống, để trở về hắn phải trở nên mạnh mẽ nhưng càng mạnh mẽ càng bi thương, càng nhiều mất mát, càng thêm đau đớn. Trong cái thế giới chúng sinh là cờ , thiên địa là bàn, một nhân loại nhỏ nhoi giữa những thần thông giả kế trùm thiên hạ, hắn phải làm sao? Trong cái thế giới tàn nhẫn đó hắn phải tìm ra "Nhân Đạo" cho mình.

Số phận đã đưa Nam Lạc đến với Bất Tử Cung, có cơ hội nhập đạo chốn Côn Lôn, được thanh bình tụng Hoàng Đình nhưng tâm tính đã đưa hắn làm nên những kỳ tích, dương danh thiên hạ nhưng cũng sa vào Cục tính toán bởi những người khác, hoặc cũng có thể là bàn cờ của thiên địa. Nhưng hắn không nản chí, tranh thủ dưỡng sức, vùng vẫy chống trả, một cơ hội nhỏ nhoi đã đến với sự trợ giúp của nhân tình, hắn đã thoát ra và bắt đầu bước trên con đường của cường giả để trở mình thoát khỏi người khác tính kế.

Đế Tuấn thiện Hà Đồ, Phục Hy tường Bát Quái; và những cao nhân trắc thiên, toán địa khác; họ nài được hắn sao?

Thái Nhất Hỗn độn chung Nguyên Thủy Bàn Cổ phiên Thông Thiên Tru tiên Kiếm Nữ Oa Càn Khôn đỉnh Tiếp Dẫn Kim thân tượng Chiến thần Khai Thiên Phủ Hậu Nghệ Xạ Nhật cung Họ ép được hắn sao?

- Truyện viết nhiều về đạo, ai cũng có đạo của chính mình. Là nhân vật chính, con đường nhập đạo của Nam Lạc đầy màu sắc: ba năm ngồi dưới tuyết, ba năm ngồi cạnh lò đan, một năm tụng Hoàng Đình, một năm cầu đạo tại Ngọc Hư, một năm đứng lặng sân Thiên đình, ba năm hộ Thái Nhất dò xét thiên địa; 10 năm luyện hóa Thái Âm bi; 7 năm bước bộ xuyên sơn hà; 33 năm nhập huyết hải trải 300 kiếp, 1000 năm luân hồi trong tính càn khôn, để mà: "Tu đạo nửa trăm, nhất thời ngộ đạo, một kiếm hóa thiên hà" "năm trăm năm kết đạo duyên, hồng hoang thiên địa tiêu xa tiên ..."

- Truyện có nhiều trận chiến, tất nhiên, có sinh linh, có đạo, ắt phải chiến. Có tiểu chiến, cũng có đại chiến; có trận chiến chỉ là sát na, cũng có trận chiến kéo dài 200 năm; có trận chiến tĩnh như núi, cũng có trận chiến kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầu.

- Truyện cũng có tình, nhưng nhẹ nhàng, sâu lắng theo lối tiên hiệp cổ điển.

- Pháp bảo, đan dược cũng có nhưng chỉ là ngoại vật, mang tính dẫn dắt.

- Truyện có cảnh giới. Mỗi đạo tu hành có thể có các cảnh giới khác nhau. Theo đạo của NVC thì có luyện khí hóa tinh, luyện tinh hóa thần, luyện thần phản hư, nguyên thần nhập đạo, tiên cảnh, thần cảnh, đạo cảnh, thánh cảnh. Ai da, cùng cảnh giới nhưng thần thông có thể chênh lệch cả trời đất. Vì vậy, cảnh giới cũng chỉ là cái để dẫn truyện mà thôi.

Bằng một văn phong lạ, có vị riêng biệt giữa rừng Tiên Hiệp, Hồng Hoang, truyện có lẽ sẽ hấp dẫn đối với những ai thích sự nghiền ngẫm. Mới đọc truyện, có lẽ nhiều người, ngay cả converter lão làng như CCD cũng có sự nhầm lẫn với tiêu đề truyện "thời đại con người". Không, truyện không chỉ đơn thuần mô tả hay giải thích sự chúa tể của con người tiếp nối sau thời kỳ hồng hoang. Có một điều đọng lại của truyện đó là đạo người (nhân đạo), mặc dù không hoàn chỉnh (như Nam Lạc nói) nhưng đã đàng hoàng tồn tại trong lục đạo luân hồi.

- Con người đã có ơn thì tất báo, luôn coi trọng nguồn gốc. - Con người có lễ, có tình, có thể kết lại thành cộng đồng để đạt tới sức mạnh tập thể. - Con người yêu tự do, thích thanh bình. - Con người không mang nghĩa là nhân hình, bởi nếu vô ơn độc ác, bất tín ... thì phải nhập đạo súc sinh. - Con người có tâm của mình, không phải quỳ gối trước bất cứ lực lượng nào. Đó chính là "hữu tâm trảm thiên địa"

Thân Vẫn Chỉ Tiêm là tác giả tiên hiệp bậc nhất của Trung Quốc, truyện của lão theo ta có thể tóm gọn trong mấy câu sau: "Huyền diệu mê ly, kì ảo phiêu bồng, quỷ kế đa đoan, lạnh lùng tàn nhẫn". Riêng câu cuối là để miêu tả giọng văn của lão, cái lạnh tràn ngập trong mỗi câu mỗi chữ. Không phải trong truyện của lão chỉ có chém giết hay cày cuốc, ngược lại nó thấm đẫm tình người nhưng giọng văn của lão rất lãnh tĩnh, giống như ta nhìn vào mặt hồ phẳng lặng, dưới mặt hồ kia là những cảnh tượng kinh tâm động phách hoặc thê lương đau đớn nhưng bề mặt của nó vẫn lặng thinh không một gợn sóng khiến ta cảm giác dược sự quỷ dị.

Thân Vẫn Chỉ Tiêm là một tác giả có bút lực cực cao trong số vô vàn tác giả mạng, Nhân Đạo Kỷ Nguyên là thành công đầu tiên của hắn. Nếu Vong Ngữ là siêu tác gia về tiên hiệp cày cấp, Tiêu Đỉnh là đỉnh cao của Tiên Hiệp tình cảm thì Thân Vẫn là final boss của Tiên Hiệp Huyền ảo. Nhân Đạo Kỷ Nguyên chính là siêu phẩm đỉnh cao mà không có mấy bộ tiên hiệp đủ sức sánh vai. Truyện không câu chữ, không lan man và cực kỳ rắc rối, không dành cho những người chỉ thuần tuý muốn tìm một chút vui vẻ.

Thượng cổ Hồng Hoang. . Không phải xuyên việt, chỉ là một người bình thường giãy dụa cầu sinh. Xuất thân thấp hèn, phải nỗ lực không ngừng.

Giới thiệu chi tiết

Thượng cổ Hồng Hoang.

Không phải xuyên việt, chỉ là một người bình thường giãy dụa cầu sinh. Xuất thân thấp hèn, phải nỗ lực không ngừng.

Không có Bàn Cổ khai thiên, mà là âm dương giao hòa diễn biến thiên địa vạn vật sinh linh. Nhân loại chẳng qua chỉ là một trong số đó.

Có lẽ những ai yêu thần thoại, thích lý giải những truyền thuyết từ thủa hồng hoang, khai thiên lập địa, mê xem tiên gia đấu phép, thần ma đại chiến sẽ bị cuốn hút bởi truyện. Đặt bên cạnh những tác phẩm thần thoại như Phong Thần, Tây Du, truyện cũng không hề kém cạnh về ý nghĩa nhân sinh. Thêm nữa đó là những lựa chọn mới về giải thích những truyền thuyết, nhân vật từ thời xa xưa của Trung Hoa cổ đại như Phượng Hoàng niết bàn, Kim Bằng, Khổng Tước, Long Vương, Kỳ Lân, Côn Bằng; Thiên Đình sáng lập; cung chủ Quảng Hàn; các vị tinh quân, sơn thần, thổ địa; Tam Hoàng Ngũ Đế; Thập điện Diêm La; Diêm Vương coi sinh tử; Ngọc Đế chủ tiên thần; Phục Hy xem bát quái; Nữ Oa vá Càn Khôn; Lão Tử hóa Tam Thanh; Nguyên Thủy cùng thập nhị Tiên; Thông Thiên với Tru Tiên Kiếm; Mạnh Bà Thang với Tam Sinh Thạch; Hoàng tuyền lộ thông Địa Phủ; Chiến thần Hình Thiên vs Xạ nhật Hậu Nghệ...

Giữa vô vàn những truyền thuyết, giữa hằng hà xa số những nhân vật truyền kỳ, Nam Lạc một thiếu niên nhân loại vô tình bị cuốn vào thế giới huyền ảo, để sống, để trở về hắn phải trở nên mạnh mẽ nhưng càng mạnh mẽ càng bi thương, càng nhiều mất mát, càng thêm đau đớn. Trong cái thế giới chúng sinh là cờ , thiên địa là bàn, một nhân loại nhỏ nhoi giữa những thần thông giả kế trùm thiên hạ, hắn phải làm sao? Trong cái thế giới tàn nhẫn đó hắn phải tìm ra "Nhân Đạo" cho mình.

Số phận đã đưa Nam Lạc đến với Bất Tử Cung, có cơ hội nhập đạo chốn Côn Lôn, được thanh bình tụng Hoàng Đình nhưng tâm tính đã đưa hắn làm nên những kỳ tích, dương danh thiên hạ nhưng cũng sa vào Cục tính toán bởi những người khác, hoặc cũng có thể là bàn cờ của thiên địa. Nhưng hắn không nản chí, tranh thủ dưỡng sức, vùng vẫy chống trả, một cơ hội nhỏ nhoi đã đến với sự trợ giúp của nhân tình, hắn đã thoát ra và bắt đầu bước trên con đường của cường giả để trở mình thoát khỏi người khác tính kế.

Đế Tuấn thiện Hà Đồ, Phục Hy tường Bát Quái; và những cao nhân trắc thiên, toán địa khác; họ nài được hắn sao?

Thái Nhất Hỗn độn chung Nguyên Thủy Bàn Cổ phiên Thông Thiên Tru tiên Kiếm Nữ Oa Càn Khôn đỉnh Tiếp Dẫn Kim thân tượng Chiến thần Khai Thiên Phủ Hậu Nghệ Xạ Nhật cung Họ ép được hắn sao?

- Truyện viết nhiều về đạo, ai cũng có đạo của chính mình. Là nhân vật chính, con đường nhập đạo của Nam Lạc đầy màu sắc: ba năm ngồi dưới tuyết, ba năm ngồi cạnh lò đan, một năm tụng Hoàng Đình, một năm cầu đạo tại Ngọc Hư, một năm đứng lặng sân Thiên đình, ba năm hộ Thái Nhất dò xét thiên địa; 10 năm luyện hóa Thái Âm bi; 7 năm bước bộ xuyên sơn hà; 33 năm nhập huyết hải trải 300 kiếp, 1000 năm luân hồi trong tính càn khôn, để mà: "Tu đạo nửa trăm, nhất thời ngộ đạo, một kiếm hóa thiên hà" "năm trăm năm kết đạo duyên, hồng hoang thiên địa tiêu xa tiên ..."

- Truyện có nhiều trận chiến, tất nhiên, có sinh linh, có đạo, ắt phải chiến. Có tiểu chiến, cũng có đại chiến; có trận chiến chỉ là sát na, cũng có trận chiến kéo dài 200 năm; có trận chiến tĩnh như núi, cũng có trận chiến kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầu.

- Truyện cũng có tình, nhưng nhẹ nhàng, sâu lắng theo lối tiên hiệp cổ điển.

- Pháp bảo, đan dược cũng có nhưng chỉ là ngoại vật, mang tính dẫn dắt.

- Truyện có cảnh giới. Mỗi đạo tu hành có thể có các cảnh giới khác nhau. Theo đạo của NVC thì có luyện khí hóa tinh, luyện tinh hóa thần, luyện thần phản hư, nguyên thần nhập đạo, tiên cảnh, thần cảnh, đạo cảnh, thánh cảnh. Ai da, cùng cảnh giới nhưng thần thông có thể chênh lệch cả trời đất. Vì vậy, cảnh giới cũng chỉ là cái để dẫn truyện mà thôi.

Bằng một văn phong lạ, có vị riêng biệt giữa rừng Tiên Hiệp, Hồng Hoang, truyện có lẽ sẽ hấp dẫn đối với những ai thích sự nghiền ngẫm. Mới đọc truyện, có lẽ nhiều người, ngay cả converter lão làng như CCD cũng có sự nhầm lẫn với tiêu đề truyện "thời đại con người". Không, truyện không chỉ đơn thuần mô tả hay giải thích sự chúa tể của con người tiếp nối sau thời kỳ hồng hoang. Có một điều đọng lại của truyện đó là đạo người (nhân đạo), mặc dù không hoàn chỉnh (như Nam Lạc nói) nhưng đã đàng hoàng tồn tại trong lục đạo luân hồi.

- Con người đã có ơn thì tất báo, luôn coi trọng nguồn gốc. - Con người có lễ, có tình, có thể kết lại thành cộng đồng để đạt tới sức mạnh tập thể. - Con người yêu tự do, thích thanh bình. - Con người không mang nghĩa là nhân hình, bởi nếu vô ơn độc ác, bất tín ... thì phải nhập đạo súc sinh. - Con người có tâm của mình, không phải quỳ gối trước bất cứ lực lượng nào. Đó chính là "hữu tâm trảm thiên địa"

Thân Vẫn Chỉ Tiêm là tác giả tiên hiệp bậc nhất của Trung Quốc, truyện của lão theo ta có thể tóm gọn trong mấy câu sau: "Huyền diệu mê ly, kì ảo phiêu bồng, quỷ kế đa đoan, lạnh lùng tàn nhẫn". Riêng câu cuối là để miêu tả giọng văn của lão, cái lạnh tràn ngập trong mỗi câu mỗi chữ. Không phải trong truyện của lão chỉ có chém giết hay cày cuốc, ngược lại nó thấm đẫm tình người nhưng giọng văn của lão rất lãnh tĩnh, giống như ta nhìn vào mặt hồ phẳng lặng, dưới mặt hồ kia là những cảnh tượng kinh tâm động phách hoặc thê lương đau đớn nhưng bề mặt của nó vẫn lặng thinh không một gợn sóng khiến ta cảm giác dược sự quỷ dị.

Thân Vẫn Chỉ Tiêm là một tác giả có bút lực cực cao trong số vô vàn tác giả mạng, Nhân Đạo Kỷ Nguyên là thành công đầu tiên của hắn. Nếu Vong Ngữ là siêu tác gia về tiên hiệp cày cấp, Tiêu Đỉnh là đỉnh cao của Tiên Hiệp tình cảm thì Thân Vẫn là final boss của Tiên Hiệp Huyền ảo. Nhân Đạo Kỷ Nguyên chính là siêu phẩm đỉnh cao mà không có mấy bộ tiên hiệp đủ sức sánh vai. Truyện không câu chữ, không lan man và cực kỳ rắc rối, không dành cho những người chỉ thuần tuý muốn tìm một chút vui vẻ.

Danh sách chương

Mới nhất 1-99 100-112
  • Chương 112: Thanh Thanh và trâu rừng
  • Chương 111: Cô phần cắm kiếm tiệt sơn đoạn mạch
  • Chương 110: Linh hồn chi đạo
  • Chương 109: Vây giết
  • Chương 108: Phiên Thiên
  • Chương 107: Thanh Thanh
  • Chương 106: Chân Giả Đạo Cảnh
  • Chương 105: Phệ Linh Thần Thông
  • Chương 104: Núi non làm thân trăng làm mắt
  • Chương 103: Từ Hà Yêu Vương Đại Hội
  • Chương 1: Trán khắc số mười chín
  • Chương 2: Lồng giam của Yêu quái
  • Chương 3: Âm dương bốn mùa
  • Chương 4: Luyện khí nhập môn
  • Chương 5: Dương Lực đại tiên.
  • Chương 6: Độn địa thuật
  • Chương 7: Sơn lâm độn hành.
  • Chương 8: Thôn Vân Thổ Vụ
  • Chương 9: Thiên địch
  • Chương 10: Dương Giác Ấn Ký
  • Chương 11: Phượng Hoàng Sơn - Bất Tử Cung
  • Chương 12: Đồng Tử Trong Khổng Tước Điện
  • Chương 13: Kim Sí Đại Bằng Điện
  • Chương 14: Bầu trời đầy sao
  • Chương 15: Ngũ Thải Quang Hoa
  • Chương 16: Tiên Thiên Ngũ Hành Đại Đạo
  • Chương 17: Côn Luân Sơn Thái Cực Cung
  • Chương 18: Kim Giác Ngân Giác
  • Chương 19: Tuyết bay đầy trời
  • Chương 20: Khô toạ sáu năm, nửa bước nhập tiên môn
  • Chương 21: Tụng "Hoàng Đình"
  • Chương 22: Quạt Ba Tiêu
  • Chương 23: Thanh Xà ngậm kính
  • Chương 24: Vu Tộc thần thông
  • Chương 25: Đạo Gia Nguyên Thần
  • Chương 26: Tiên Thiên Linh Bảo
  • Chương 27: Các hiển thần thông
  • Chương 28: Chín vạn chín nghìn chín trăm chín mươi chín bậc thang
  • Chương 29: Tiên đạo mờ ảo mười năm công
  • Chương 30: Chi Lan Tiên Tử
  • Chương 30: Chi Lan Tiên Tử
  • Chương 31: Thị kiếm
  • Chương 32: Mượn đầu, một cái, tế Phượng Hoàng
  • Chương 33: Phụng mệnh trảm chi
  • Chương 34: Cùng dưới một bầu trời
  • Chương 35: Âm tàn
  • Chương 36: Tiên Thiên Kiếm Khí
  • Chương 37: Phong Linh Kim Vũ
  • Chương 38: Ôn dưỡng
  • Chương 39: Sư tôn
  • Chương 40: Tân sinh
  • Chương 41: Dương Bình Thị Tộc dưới Dương Bình Sơn
  • Chương 42: Lạc Thuỷ
  • Chương 43: Đông Hải Luyện Khí Sĩ
  • Chương 44: Hô Phong Hoán Vũ
  • Chương 45: Muốn ngươi tới được đi không được
  • Chương 46: Thanh Diện Đại Vương mở tiệc chiêu đãi
  • Chương 47: Yêu Nguyệt Kính, Thanh Nhan Kiếm
  • Chương 48: Nữ tử trên vách đá
  • Chương 49: Một bước một độn, đạp tuyết bay
  • Chương 50: Thôn Thiên Cáp
  • Chương 51: Yêu Nguyệt chiếu Thanh Nhan, thiên ngoại phi tiên
  • Chương 52: Thiên địa chúng sinh
  • Chương 53: Chiến tranh giữa các bộ tộc
  • Chương 54: Trong Dương Bình Tộc luận thần tiên
  • Chương 55: Vô cùng hung bạo
  • Chương 56: Đầu
  • Chương 57: Vạn cầm triêu phượng pháp hội
  • Chương 58: Nguyên thần tiên đạo chi môn
  • Chương 59: Nhân tộc công chủ
  • Chương 60: Yêu Tộc chăn người
  • Chương 61: một kiếm bay tới, đầu một nơi thân một nẻo
  • Chương 62: Một tảng đá lớn, một bộ tử y
  • Chương 63: Thiên hồi bách chuyển vô kiếp sơn
  • Chương 64: Muỗi
  • Chương 65: Yêu Nguyệt mông lung, sát khí thấu trời
  • Chương 66: Nếu một ngày kia ngươi trở về
  • Chương 67: Một cái vỗ dịu dàng sau gáy
  • Chương 68: Thiên đình thống trị chúng sinh
  • Chương 69: Thánh đạo, vạn tộc triều bái
  • Chương 70: Bố cục thiên địa âm dương loạn
  • Chương 71: Nhân loại thông hôn trong vu tộc
  • Chương 72: Một tia ngạo khí như sương tuyết
  • Chương 73: Tiễn của Hậu Nghệ
  • Chương 74: Truy sát
  • Chương 75: Không chết không thôi
  • Chương 76: Tà tính Bắc Linh
  • Chương 77: Thông Thiên đạo nhân luận tâm tính
  • Chương 78: Triều bái thượng đế
  • Chương 79: Thiên đình đệ nhất tinh quân
  • Chương 80: Rút gân lột da
  • Chương 81: Thanh Nhan Điêu Linh
  • Chương 82: Yêu thần Bạch Trạch
  • Chương 83: Thiên Hoàng Kỷ Nguyên
  • Chương 84: Bẫy giết người
  • Chương 85: Tử chiến
  • Chương 86: Yêu Nguyệt chiếu thiên địa
  • Chương 87: Nhất kiếm phá vạn pháp
  • Chương 88: Một phương thiên địa
  • Chương 89: Các vị hữu lễ, Nam Lạc cáo từ
  • Chương 90: Bất đắc dĩ tuyệt sát chi kiếm
  • Chương 91: Thần cảnh
  • Chương 92: Ma Tướng – Bắc Linh
  • Chương 93: Đền đáp ba nghìn tính mạng
  • Chương 94: Thái Âm Tinh
  • Chương 95: Nữ tử khoả thân trong hồ nước
  • Chương 96: Lạc Linh Sơn Lạc Linh Động Thiên
  • Chương 97: Đại bố cục
  • Chương 98: Thiên địa biến thiên
  • Chương 99: Tế Thần
Quay lại ds
  • Chương 100: Truy sát nhiều năm
  • Chương 101: Vu tộc đại vu Bồng Mông ở đây
  • Chương 102: Danh hiệu
  • Chương 103: Từ Hà Yêu Vương Đại Hội
  • Chương 104: Núi non làm thân trăng làm mắt
  • Chương 105: Phệ Linh Thần Thông
  • Chương 106: Chân Giả Đạo Cảnh
  • Chương 107: Thanh Thanh
  • Chương 108: Phiên Thiên
  • Chương 109: Vây giết
  • Chương 110: Linh hồn chi đạo
  • Chương 111: Cô phần cắm kiếm tiệt sơn đoạn mạch
  • Chương 112: Thanh Thanh và trâu rừng
Quay lại ds
  • Dịch Qidian tự động
  • Truyện CV tự động
  • Đọc truyện ngôn tình
  • Ngôn tình tự động

DMCA.com Protection Status

Copyright © 2019 - 2025 Kỳ Huyễn

  • Trang chủ
  • Cài đặt ứng dụng
  • Truyện theo dõi
  • Chương chưa xem
  • Chương đánh dấu
  • Truyện đang đọc
  • Tìm truyện
  • Đọc sau
  • Đăng nhập
  • Liên hệ
  • Đóng